Diệp Mạn Tinh giật , trong lòng cô còn tiêu hóa xong những tin tức , cô còn đang suy nghĩ đến một vấn đề, nam chính cũng năng lực đặc biệt ?
Người đàn ông vẫn luôn từng thể hiện ngoài, cũng cô gian ? Có cô là một hoa đào tinh chứ là ?
Tân Lâm vẫn tiếp tục giải thích: “Chồng của cô thông minh và là một sĩ quan ưu tú, nhận nhà họ Tống, còn điều động đến thủ đô nên mới suy đoán .”
Nói đến đây, mới kinh ngạc phụ nữ mặt, thật sự...
Tân Lâm đỡ trán, chút bất đắc dĩ : “Không là chuyện của chồng cô, nhưng chuyện của Tống Thanh Nguyên, Tống Thanh Nguyên là một đặc biệt, nếu tự cô xử lý rơi nguy hiểm."
Cuối cùng là cảm thấy yên lòng nên hôm nay mới lắm mồm như . Nói đến đây thì còn gì để khác thể nữa, lúc Tân Lâm kéo cửa sổ xe xuống chỉ cửa 08034 của trường mẫu giáo, nơi đó thể thấy bóng dáng của Bối Bối Đoàn Đoàn đang .
Anh chủ động mở cửa xe xuống, đồng thời còn vòng sang bên để mở cửa xe cho Diệp Mạn Tinh.
Người phụ nữ thể để cả nhà họ Tân ở Hồng Kông đích mở cửa, chỉ một hành động cũng đủ để các tờ báo lớn vui đến phát điên.
bây giờ bọn họ đang ở trong lục địa tại trường mẫu giáo trực thuộc Hoa Thanh, khi tất cả thấy bọn họ cũng chỉ cảm thấy hai diện mạo đáng kinh ngạc chứ phận của bọn họ.
Diệp Mạn Tinh cảm thấy vô cùng kinh ngạc, khi xuống xe cô còn hỏi thêm: “Anh xem ba cũng vị trí đặc biệt ?”
Tân Lâm lắc đầu: “ thể những chuyện hiểu rõ.”
Tân Lâm đằng hộ tống cô đến tận cổng trường mẫu giáo.
Diệp Mạn Tinh đột nhiên dừng chân , đôi mắt xinh của cô , cô cảm ơn từ tận đáy lòng: “Cảm ơn nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-784.html.]
DTV
Từ khi gọi đến bắt kẻ buôn xe lửa, dường như vẫn luôn quan tâm đến cô và cô giải quyết nhiều việc. Gương mặt nhỏ nhắn xinh của cô tràn đầy sự vui vẻ và ơn, cô còn ôm một cái để bày tỏ lòng ơn.
dù cô cũng kết hôn, Diệp Mạn Tình dừng nở một nụ .
Trước khi cô từ hoa đào tinh biến thành thì cô cũng học một chút phép xã giao, cuối cùng cô lấy một nắm quất trong túi đưa cho .
Giọng cô tràn đầy sự vui vẻ: “Cảm ơn , Tân, đối xử với quá."
Giọng yêu kiều mềm mại, dễ như quỳnh tương ngọc lộ , Tân Lân nắm chặt quả quất trong tay, chỉ cảm thấy trái tim mềm nhũn.
Thật cũng cảm thấy lạ nhưng dường như trong lòng một giọng luôn cho rằng chăm sóc cô lúc nơi. Tân Lâm dịu dàng : “Cô vui là , những việc đều là tự nguyện , chúng là đối tác với nên cô cần áp lực .”
Lúc gió lạnh thổi đến khiến gương mặt của cả hai đều lạnh đến đỏ, bầu trời bỗng xuất hiện những bông tuyết rơi xuống, từng chút từng chút rơi xuống hai khiến phong cảnh trở nên khác lạ.
Diệp Mạn Tinh : “Cảm ơn Tân, thật sự giống một bạn của .”
Hoa đồng hành của cô cũng bảo vệ cô như , Tân Lẫm thật sự giống hoa đồng hành của cô.
"Mẹ ơi."
Trong trường mầm non bỗng truyền tới một tiếng gọi vui vẻ, đó một cặp trẻ em mặc đồng phục của trường mẫu giáo trực thuộc Hoa Thanh đeo cặp sách huy hiệu của trường mẫu giáo trực thuộc Hoa Thanh chạy như bay đến chỗ cô.
Diệp Mạn Tinh vội vàng xuống đón cục bột, mặt cô nở nụ vui vẻ thể che giấu: “Bối Bối, Đoàn Đoàn."
Cô ôm con trai con gái, hiếm khi cô chịu hôn vài khiến hai cục bột nhỏ vui vẻ đến điên.