Cậu bé dẫn em trai trong phòng, nghiêm túc công tác tư tưởng với Bình Bình:
“Em như thế, còn kịp chuyện thì nghĩ em chính là kẻ đó.”
Hoàn kiểm soát tâm trạng, đương nhiên em trai còn nhỏ, bé cảm thấy em còn thể từ từ dạy dỗ.
Tống Hoan Hoan ở bên cạnh hỏi:
“Anh ơi, cha thật sự chứ?"
Trước khi , cha từng sẽ tìm phía nhưng bây giờ cha biệt tăm, cô bé lo lắng lắm.
Tống Bối Bối mù quáng thần tượng cha:
“Nếu cha thì ai thể .”
Cô bé lòng tin ở cha. Tống Bình Bình cảm động vì hành động lời giữ lấy lời của cha nên hiện tại bé châm chọc nữa, chỉ là vì Trần Kiều Kiều mà bé thấy bực bội.
Cẩu bé cảm thấy việc thể vui sướng nhất chính là để Trần Kiều Kiều và mấy đứa con cũng trải qua những mà bọn chúng gặp ở kiếp .
Tống Bình Bình khịt mũi:
“Em tin nhận , dì đến tận cửa là để khoe khoang đó.”
Một câu thôi, đó chính là ngứa đòn.Nếu Trần Kiều Kiều chỉ ở trong nhà đợi, ít nhất ghét cô chỉ cặp song sinh nhỏ. Bây giờ, cô thế, cũng khiến cho Bối Bối và Đoàn Đoàn ngứa mắt.
Đương nhiên thể phủ nhận là do em trai em gái thổi gió bên tai nhưng Đoàn Đoàn tỉnh táo, bé nghiêm túc phân tích tình huống .
Tống Đoàn Đoàn:
“ chúng thể ỷ việc thích mà đưa quyết định tồi tệ, điều, nếu đối phương thật sự phạm tội, pháp luật sẽ tha cho dì ."
Tống Bình Bình khinh thường:
“Anh còn dì phạm tội ?"
Tống Đoàn Đoàn cực kì đánh bé một trận, bé chính là đứa đáng ghét nhất trong nhà, thế nhưng Đoàn Đoàn vẫn thành thật đáp:
“mặc dù pháp luật trừng trị nhưng thể tạo chút rắc rối cho dì ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-843.html.]
Tống Bình Bình thấy khá hứng thú, hỏi:
“Cái gì?"
Tống Đoàn Đoàn trả lời:
“Em thể lan tin tình cảm cha , chẳng dì thích khoe khoang , thoạt chính là một kẻ ham hư vinh."
“Một khi đầu óc rối bời thì dễ phạm sai lầm, bên cạnh đó, vì trong giấc mơ hai em khiến cho đối phương để ý đến?”
DTV
Tống Đoàn Đoàn hỏi một câu lập tức cảnh tỉnh đầu óc Tống Bình Bình. Cậu bé bỗng nhiên vỗ tay một cái, nở nụ :
“Anh, em .”
Rốt cuộc cũng chịu gọi một tiếng , từ lúc đến giờ, tuy rằng bé sẽ bảo vệ chị nhưng thời điểm cam tâm tình nguyện gọi tiếng thật sự quá ít.
Còn đến hai ngày nữa là đến Tết, mà ai nấy đều Tống Văn Cảnh cưng vợ thế nào, với vợ thế nào.
Tiền trợ cấp Tống Văn Cảnh đều đưa cho vợ, ngay cả tứ hợp viện Nam La Cổ Hạng cũng mua cho vợ .
Trần Kiều Kiều thế thì nghẹn trân trối, vốn dĩ cô chỉ nghĩ rằng chỉ cần sống , lấy điều kiện để ôm đùi là .
Vậy mà khi tái hôn, thanh mai trúc mã kế bên thăng chức, đối xử với vợ, đó mới thật sự là cả tình yêu lẫn gia cảnh.
Hiện tại, khi mật với chồng xong, cô lập tức nhắc đến chuyện đưa tiền trợ cấp cho cô giữ.
Ai ngờ chồng bước xuống giường, hút điếu thuốc liếc cô một cái:
“Chắc cô quên thỏa thuận khi chúng kết hôn nhỉ."
Trần Kiều Kiều suýt nữa tức phát , cô hiểu, chẳng chồng già vợ trẻ ? Vì ngoài trách nhiệm cơ bản bên ngoài thì một chút tình yêu và kết nối mà đối phương cũng chẳng cho cô nữa.
Cô , lớn tiếng chất vấn rằng chẳng lẽ giữa họ chỉ duy nhất chuyện ?
Đàn ông chính là như thế, lúc phụ nữ dịu dàng, còn kiên nhẫn đáp qua loa vài câu, khi Trần Kiều Kiều thái độ chất vấn, sư đoàn trưởng Vương mất sạch kiên nhẫn:
“Cô chỉ ở nhà chăm con thôi, thứ nên cô cũng ít , gì hài lòng hả?"
Ngược , hai đứa con trai của suốt ngày cãi với cô , trong nhà yên , thấy hối hận, cuộc nhân kết sai .