Ý ̣nh cho Tạ Cẩu Tử nếm thử ngon ngọt đã biến mất. Còn về cái ngày , lại trì hoãn thêm chút nữa vậy……
Tô Hiểu Mạn đang hãm sâu trong trốn tránh dứt khoát thèm nghĩ về những việc nữa.
“Hôm nay ở nhà họ Khương…… chú Khương và dì Tạ……??” Hôm nay việc ở nhà họ Khương bên náo loạn hồi lâu còn biết phải giải quyết như thế nào, cô Tạ Minh Đồ phải chịu sự khắt khe của nhà họ Khương thêm nữa.
Lại có thêm một người mẹ bất công nữa, cha mẹ như vậy thì thà rằng nhận.
“Mạn Mạn, này cứ gọi họ là chú dì .” Rất kỳ quái, lúc Tạ Minh Đồ gọi lên hai cách xưng hô này thì trong lòng hề gợn sóng, là bình tĩnh, cũng chút nào oán hận, “Mạn Mạn, hiện tại trong lòng thực sự rất bình tĩnh, cũng rất thỏa mãn. Anh Mạn Mạn, cha , còn mấy người trai, bây giờ còn cả ông ba nội, vậy là đã quá đủ rồi.”
“Anh thực sự rất vui vẻ.”
Còn về những con người thể hiểu nổi , thể tránh xa bao nhiêu thì cứ tránh xa bấy nhiêu , Tạ Minh Đồ ̣nh nhận lại cha ruột nữa.
Tạ Minh Đồ cũng cảm thấy khổ sở chút nào, chỉ là để bụng sự tồn tại của những người này mà thôi.
Từ nhỏ từng được cảm nhận chút ấm áp nào nên với những gì có được hiện ̣i thì đã vô cùng thỏa mãn rồi, cũng chẳng hứng thú muốn có nhiều hơn nữa.
“Bây giờ chỉ theo ông nội để rèn luyện hình rắn chắc hơn nữa thôi.” Nghe ông nội Khương kể qua những sự tích gian nan khốn khó hồi trẻ, Tạ Minh Đồ cảm thấy vừa bội phục vừa sùng bái. Anh cũng sẽ nỗ lực rèn luyện thể cường tráng để trở thành một người đàn ông ́ch thực, này đền đáp quốc gia.
Tô Hiểu Mạn: “……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-274-anh-rat-vui-ve.html.]
Cô dùng ổ chăn bọc chính mình lại, nghĩ thầm cũng cần luyện quá rắn chắc , cứng phát khiếp được.
*
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Ngày hôm , quả nhiên là Tạ Minh Đồ dậy rất sớm, cùng ngoài với ông nội Khương và Khương nhị ca dậy cùng lúc. Ông nội Khương và Khương nhị ca thoáng qua lẫn , ̣nh oai phủ đầu một chút với Tạ Minh Đồ.
Phải để cho thằng bé ý thức sâu sắc được rằng tố chất thể của nó được tốt cho lắm thì này nó mới có quyết tâm rèn luyện được.
Ông nội Khương và Khương Lôi Ngạn nắm chặt tay, từ đầu đến cuối vẫn gì.
Mà Tạ Minh Đồ hề nhận điều này, cứ vậy mà thành thành thật thật theo lưng ông nội và hai mình. Ông nội Khương mặc đồ thể dục màu trắng, khi làm nóng người thì ông ̣nh là hôm nay nhất ̣nh phải khoe khoang tố chất thể của mình trước mặt cháu nội một chút.
Dù đã lớn tuổi nhưng cho tới bây giờ Khương lão gia tử vẫn bao giờ quên rèn luyện thể nên người ông thực sự rất cường tráng, “Tới, chạy .”
Hôm nay mà khiến cháu nội mệt như chó thì ông phải họ Khương.
Khương lão gia tử vung tay lên, Khương lão nhị lập tức đập tay với ông, ba cùng ngoài.
Khương lão gia tử có rất nhiều phương pháp luyện tập đa dạng, bên có đầy đủ tất cả mọi phương tiện rèn luyện. Ngay từ đầu ông nội Khương còn rất thành thạo, Khương lão nhị bên cạnh cũng thành thạo, Tạ Minh Đồ kế đó cũng rất thành thạo, còn cần thở dốc.
Tạ Minh Đồ lên xà trông cực kỳ nhẹ nhàng. Khương lão nhị , sớm ở trong lòng ngừng chửi nó, nhất định là do thằng bé quá gầy cho nên mới nhẹ nhàng như .
Vì thế Khương lão gia tử và Khương lão nhị bắt đầu phiên muốn làm giảm thể lực của Tạ Minh Đồ. Khương lão gia tử ở bên cạnh nghỉ ngơi, còn năng hùng hồn đầy lý lẽ, “Hồi còn trẻ ông còn lợi hại hơn nhiều, hai đứa tiểu bối các cháu căn bản là chẳng khỏe mạnh gì cả. Các cháu có thể tưởng tượng việc rèn luyện ba ngày ba đêm liên tục ?”