Tô Hiểu Mạn: ". . . Tạ Minh Đồ rang hạt dưa?"
Chuyện cô ?
Tạ Cẩu Tử rang hạt dưa thế mà đầu tiên là cho cô ăn?
“Ngày hôm đó đó, Tiểu Đồ còn bưng một bát qua cho con ăn, con ăn ?" ông nội Khương nhíu mày.
"Có lẽ Mạn Mạn quên ."
Quan sư phụ: "Chú cũng nhớ kỹ thằng bé đưa qua cho cháu mà."
Tô Hiểu Mạn hết đường chối cãi: ". . ."
Cô cẩn thận hỏi , phát hiện hôm Tạ Minh Đồ rang hạt dưa đúng là lúc cô đang chuyện hợp tác với đại diện đài phát thanh.
Cái tên Tạ Cẩu Tử giỏi lắm, chẳng lẽ ăn dấm nhiều quá, vụng trộm đổ hạt dưa ?
Hay là mặt lạnh ở cửa, một bên cô chuyện điện thoại, một bên gặm hết hạt dưa ?
Làm thể như chứ ? ! Ngay cả hạt dưa cũng cho vợ ăn.
Tô Hiểu Mạn hai tay chống nạnh, một lúc trầm tư, đầu khỏi viện, mua mấy cân hạt dưa sống về.
Cô quyết định tự rang hạt dưa, cũng cho Cẩu Tử thối ăn.
Tô Hiểu Mạn mua mười cân hạt dưa sống, ở trong sân sàng chọn kỹ lưỡng nữa, chuẩn ngũ vị hương liệu, sự chỉ đạo của Quan sư phụ, mười cân hạt dưa ngũ vị hương.
Cô và ông bà nội Khương với Quan sư phụ ăn hai cân hạt dưa, cần , hương vị hạt dưa mà Tô Hiểu Mạn rang xong cũng tệ lắm.
Quan sư phụ khen cô thiên phú: "Lần chỉ mua hạt dưa sống thôi, chúng tự rang."
" Hạt dưa ngũ vị hương tệ."
"Cong ngon hơn so với Tiểu Đồ rang." Ông nội Khương tán dương.
So rang hạt dưa vị, bọn họ càng thích ăn hạt dưa ngũ vị hương hơn.
Bản Tô Hiểu Mạn cũng thích, cô cũng thích gặm hạt dưa lắm nhưng lúc cũng cắn hết hơn nửa cân hạt dưa.
Ở khi Tạ Minh Đồ tan tầm trở về t, cô ngấm ngầm đem chỗ hạt dưa còn đưa hết cho hàng xóm láng giềng, đợi đến khi Tạ Minh Đồ trở về, thấy chính là một đống vỏ hạt dưa.
Tạ Minh Đồ: ". . ."
Anh bước ngõ, thấy hàng xóm láng giềng quen thuộc nhiệt tình chào hỏi , gặm hạt dưa :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-548-hep-hoi.html.]
“Hạt dưa ngũ vị hương mà vợ cháu tự tay rang hương vị coi như tệ, đưa cho chú nửa cân."
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
"Thật ? Chú ơi, để cháu cũng nếm thử một chút xem ."
" Đồng chí Tạ, cháu tự về nhà ăn , vợ cháu tự tay rang hạt dưa, nhất đinh giữ ít để phần cháu đó."
Tạ Minh Đồ cưỡng cầu nữa, nghĩ thầm về nhà ăn hạt dưa Mạn Mạn rang.
Không nghĩ tới Mạn Mạn còn rang hạt dưa.
Càng nghĩ tới Mạn Mạn rang hạt dưa để phần cho chút nào.
Tạ Minh Đồ: ". . ."
Không đợi mở miệng, Tô Hiểu Mạn ác nhân cáo trạng : "Lần rang hạt dưa cũng cho em ăn."
Tạ Minh Đồ: ". . . Mạn Mạn thật nhỏ mọn!"
"Anh mới hẹp hòi."
"Vợ lòng hẹp hòi."
. . .
Ông nội Khương bà nội Khương và Quan sư phụ đều chậc chậc hai bọn họ: "Chút chuyện nhỏ mà hai vợ chồng cũng thể ầm ĩ lên."
"Chớ quấy rầy, chờ hài tử tỉnh chê ngươi hai."
Tô Hiểu Mạn là tranh bánh bao tranh khẩu khí, đó rang thêm chút hạt dưa, nhưng vẫn cho Tạ Cẩu Tử ăn, còn khi bắt nạt , để lột vỏ hạt dưa cho cô.
"Dùng tay lột vỏ hạt dưa cho em."
"Đừng dùng răng gặm hạt dưa, Đàm Nhị với thím Tiết thích gặm hạt dưa nhất, ngay cả răng cửa cũng lỏng thành một cái hố ."
Tạ Minh Đồ lột vỏ hạt dưa, lột vỏ hạt dưa nhanh, bao lâu, lột một chén hạt dưa lớn cho Tô Hiểu Mạn.
Tô Hiểu Mạn nắm một vốc đưa bên trong miệng, nhai vài miếng, nhất thời cảm thấy một nắm hạt dưa cho trong miệng linh hồn của việc ăn hạt dưa.
Đây là hạt dưa linh hồn!
"Anh vẫn nên lột từng hạt một cho em ăn thì hơn." Tô Hiểu Mạn ăn hai miếng hạt dưa, càng ăn càng cảm thấy ý nghĩa: "Gặm hạt dưa nên tự gặm thì hơn, hạt dưa bóc vỏ xong mới ăn thì tư vị. . ."
Cô nắm một vốc hạt dưa, nhét trong miệng Tạ Minh Đồ, Tạ Minh Đồ: ". . ."
"Mẹ ơi! Con cũng ăn hạt dưa!"