Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chính? Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Tẩy Trắng - Chương 27: Trời ơi, mẹ đừng để bị thuyết phục thế chứ!

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:29:11
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng, Vu lão thái thái và Vương Nhị Cẩu trói chung và nhốt trong nhà thờ họ, đợi sáng sớm hôm sẽ giải lên đồn công an.

"Sâm , để cùng cô nhé!"

Vương Tú Mỹ vẫn lo lắng cho Thẩm Nam Sơ.

"Đã thời gian rảnh rang quản chuyện của khác, mấy ngày nay việc nhà cứ để cô hết ."

Ông của Vương Tú Mỹ trừng mắt cô một cái, bỏ .

Bố Vương Tú Mỹ vốn định gì đó, nhưng nhịn.

Thẩm Nam Sơ nháy mắt tinh nghịch với Vương Tú Mỹ.

"Tú Mỹ tỷ, , xử lý ."

Sao xử lý chứ?

Vương Kiến Quốc bên cạnh, mỗi khi nhớ cảnh Vương Nhị Cẩu sưng vù như đầu heo, liền vô thức run lên.

Cuối cùng, Vương Tú Mỹ cũng theo bố về nhà.

Vân Vũ

Vu Lan Hoa theo một nhà ba Vương Tú Mỹ, thở dài.

"Một nhà Vương Đại Chí cũng chịu khó đấy, tiếc là…"

Tiếc là cái gì?

Tiếc là chia nhà, tiếc là gặp hai đứa già thiên vị, tiếc là còn một nhà bác trai tham ăn lười !

Bố của Vương Tú Mỹ là Vương Đại Chí, là con thứ ba trong nhà, con cả cũng con út, chẳng bố thương yếu.

Mẹ của Vương Tú Mỹ, khi sinh cô , mãi thấy t.h.a.i .

Không đứa con trai nào để dựa dẫm, ở nông thôn, Vương Đại Chí đến cái lưng cũng thể thẳng nổi.

Hơn nữa, chuyện Thẩm Nam Sơ tìm sửa nhà lan truyền khắp làng.

Vương Đại Minh và Vương Đại Cường thôn trưởng chọn, Vương Đại Chí nhặt việc đóng đồ gỗ, hai cụ già tưởng là Thẩm Nam Sơ cố ý.

Thế nên mới Thẩm Nam Sơ mũi mắt, thế nào cũng thấy mắt.

Thẩm Nam Sơ nghĩ, lẽ cô nên tìm lúc nào đó, xúi giục bố Vương Tú Mỹ chia nhà.

ψ(`∇´)ψ

, thể rủ thêm cả thím Lan Hoa nữa!

Thím đúng là một trợ thủ đắc lực.

Đêm hôm đó ngủ ngon.

Đợi đến khi Thẩm Nam Sơ tỉnh dậy, là 9 giờ .

May là hôm nay .

Nói đến, Thẩm Nam Sơ đến Vương gia thôn thời điểm , kết thúc vụ gieo cấy xuân, ruộng đất của Vương gia thôn chỉ quanh quẩn một khu vực , ít đến đáng thương, việc nhổ cỏ cũng xong xuôi.

Bây giờ, chỉ chờ phân bón về, sẽ lên núi trồng ngô.

Khi Thẩm Nam Sơ bước khỏi phòng, phát hiện trong sân khá nhiều dân làng, đang việc hăng say.

Vương Kiến Quốc ở đó, Vu Lan Hoa dẫn theo hai con trai là Vương Vệ Xuyên, Vương Vệ Đông đang giúp Thẩm Nam Sơ sửa nhà.

Vu Lan Hoa đặc biệt dặn dò việc nhẹ nhàng một chút.

Dân làng đến việc tự nhiên là hiểu.

Chuyện xảy tối hôm qua, họ đều cả.

Vừa thông cảm cho Thẩm Nam Sơ, họ cũng dám dễ dàng đắc tội với cô.

Không thấy sáng nay Vương Nhị Cẩu và Vu lão thái thái đều giải lên đồn công an ?

Hiệu suất việc của Vương Kiến Quốc đặc biệt cao, chỉ sớm bảo dân làng đến giúp tu sửa nhà cửa, mà ngói, vật liệu gỗ cũng lượt chuyển đến.

Vương Đại Chí từ sáng sớm đến, hiện đang ở gian giữa cưa gỗ đóng đồ đạc.

Vu Lan Hoa thấy Thẩm Nam Sơ dậy, liền dừng việc đang .

"Thẩm tri thức, họ phiền cô ?"

"Không , ngủ ngon."

Lời của Thẩm Nam Sơ khiến Vu Lan Hoa yên tâm.

Thím đưa một cái giỏ cho cô.

"Thẩm tri thức, trong vài cái bánh bao, còn một quả trứng luộc, ăn nhanh , ăn lúc còn nóng."

"Cảm ơn thím."

Thẩm Nam Sơ thích sự chu đáo của Vu Lan Hoa.

Vu Lan Hoa cũng thích sự hào phóng của Thẩm Nam Sơ.

Hai con trai thím ở đây việc, một ngày kiếm sáu hào, thế là gần một cân thịt lợn !

Hơn nữa, sửa nhà khó gì ?

Chẳng dễ dàng hơn nhiều so với xuống ruộng ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chinh-nu-phu-doc-ac-tu-choi-tay-trang/chuong-27-troi-oi-me-dung-de-bi-thuyet-phuc-the-chu.html.]

Còn nữa, bánh bao ngũ cốc và trứng gà , đều là lương thực nhà tự trồng, gà nhà tự nuôi, đáng giá mấy đồng chứ?

Vu Lan Hoa trong lòng rõ như ban ngày, tính thế nào nhà thím cũng lời, huống chi, giữ mối quan hệ với Thẩm tri thức , còn sợ cơ hội kiếm tiền ?

Đợi Thẩm Nam Sơ ăn sáng xong, Vương Tú Mỹ và cô là Tôn Phương mới vội vã chạy đến.

"Sâm , xin , chúng đến muộn ."

"Không , cũng dậy thôi."

Lời của Thẩm Nam Sơ càng khiến Vương Tú Mỹ và Tôn Phương cảm thấy ngại ngùng.

" giúp bố đây."

Một Vương Đại Chí nhiều đồ đạc như thành trong thời gian ngắn, đúng là kham nổi, tính toán một chút, đành gọi vợ và con gái đến cùng giúp.

Vu Lan Hoa những giọt mồ hôi trán Vương Tú Mỹ, nhịn lẩm bẩm:

"Con bé Tú, lẽ ông bà các cháu thực sự bắt các cháu xong việc nhà mới cho ngoài ?"

Vương Tú Mỹ gì, chỉ lộ một nụ khổ, coi như mặc nhận.

"Thiệt là thiên vị đến tận nách !" Vu Lan Hoa tiếp tục lải nhải, "Các cháu ở đây vất vả việc, đừng để cuối cùng tiền mồ hôi nước mắt rơi hết túi khác."

Thẩm Nam Sơ thần sắc tùy ý.

"Chia nhà là xong thôi? Anh em ruột rõ ràng chuyện tiền nong."

"Nuôi cha là hiếu thảo, nuôi em thì chỉ là trò ."

"Bản còn thoát nghèo, nghĩ đến chuyện xóa đói giảm nghèo cho khác?"

Lời thô nhưng lý thô.

Vương Tú Mỹ im lặng, cô cũng chia nhà.

, cô liếc Tôn Phương cũng đang im lặng, vô lực cúi đầu xuống.

Trong mắt Tôn Phương thoáng nỗi đau đớn.

chia nhà, chỉ là bà sinh con trai!

Nếu chia nhà, Tú Mỹ gả chồng, nhà đẻ ai để dựa !

Thẩm Nam Sơ mong vài câu thể lay động ý định chia nhà của bố Vương Tú Mỹ.

Một hạt giống gieo xuống, khi nào nó nảy mầm, thì xem thời gian.

Tuy nhiên, đáng lẽ nên thì , còn nên thì .

Vu Lan Hoa im lặng một chút.

"Nam Sơ , cháu một đại gia đình chia nhà, thực sự ?"

"Sao ?"

Thẩm Nam Sơ trả lời, ngược hỏi Vu Lan Hoa một câu như .

Vu Lan Hoa nghĩ nghĩ, "Thế nhà chẳng tan đàn xẻ nghé ?"

"Vậy ngoài việc nhà tan , còn cái gì nữa ?"

Vu Lan Hoa nghĩ nghĩ, hình như thực sự .

Thẩm Nam Sơ bắt đầu tẩy não Vu Lan Hoa về lợi ích của việc chia nhà.

"Thím một trăm đồng, thím cho đứa con nào?"

"Nhà thím ba đứa con trai, mỗi đứa ba mươi, hai vợ chồng thím mười đồng." Đây là cách chia Vu Lan Hoa cho là công bằng nhất.

"Không, đúng." Thẩm Nam Sơ lắc đầu, "Chia nhà một trăm đồng đều là của thím."

Vu Lan Hoa thấy chút lý.

Thẩm Nam Sơ tiếp tục ,

"Một trăm đồng thể mua gần hai trăm cân thịt lợn đấy."

"Thím xào ăn, hầm ăn, om ăn, ăn cơm cũng ."

Vu Lan Hoa suýt nữa nhịn chảy nước miếng, lâu lắm ăn thịt lợn tươi.

Thím vẫn yên tâm.

"Vậy lũ trẻ tiền thì ?"

Thẩm Nam Sơ một mặt dám tin nổi.

"Thím Lan Hoa, thím hơn bốn mươi tuổi còn kiếm một trăm đồng, bọn chúng hai mươi mấy tuổi đầu, thanh niên trẻ tuổi kiếm ?"

"Vậy thì thật quá vô tích sự !"

Vu Lan Hoa nghĩ cũng .

Có tay chân, thím còn kiếm một trăm đồng, mấy đứa con trai trẻ tuổi ?

Hai em Vương Vệ Xuyên, Vương Vệ Đông đang lén dựng tai , tập thể lo lắng.

Vương Vệ Xuyên: Trời ơi, đừng để thuyết phục thế chứ, kiếm một trăm đồng !

Vương Vệ Đông: Trời ơi, đừng bỏ rơi bọn con, con và vợ con sẽ lười biếng nữa.

 

Loading...