Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chính? Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Tẩy Trắng - Chương 271: Cô ấy, vẫn nên đi một chuyến thôi!

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:45:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cứ như , hơn một tháng tiếp theo, Lương Quốc Minh và Dư Hồng Bân giống như lên dây cót , phiên chạy đến sân nhỏ của Thẩm Uyên.

Hôm nay, Hiệu trưởng Lương "bắt phu" hiệu đính bản thảo sắp xuất bản của Thẩm Uyên, ngày mai, Chủ nhiệm Dư "thỉnh cầu" giúp dịch mấy đoạn văn giáp cốt khó nhằn.

Hôm thì sắp xếp hiện vật trong kho tàng, hôm giúp tiếp đón các học giả đến thăm.

Lương Quốc Minh và Dư Hồng Bân Thẩm Uyên sai khiến tơi tả, ít việc lặt vặt, việc nặng nhọc vốn dĩ nên là của trợ lý hoặc học trò.

Đáng buồn là, hai vị lãnh đạo Lương Quốc Minh và Dư Hồng Bân , dù đều là học giả đỉnh cao trong lĩnh vực của , chẳng hề nhận điều gì bất , ngược còn cam tâm tình nguyện, càng càng hăng say.

Mỗi khi Thẩm Uyên câu "để nghĩ thêm", " sẽ cân nhắc thêm", họ đều tự động giải mã thành "thắng lợi đang trong tầm tay", chỉ là lão tiền bối mặt mỏng, cần một cái bậc thang để xuống thôi.

Họ âm thầm tự cổ vũ chính .

Lão Lương/Lão Dư, cố lên!

Lão Thẩm đang thử thách thành ý của chúng đấy!

Chúng thể hiện càng , khả năng ông nhận Thẩm Nam Sơ học trò càng lớn!

Hai chìm đắm trong cảm giác thành tựu "sắp giành cho trường một vị đạo sư đại thụ", nhận bản sớm trở thành "nhân công cao cấp miễn phí" để lão gia Thẩm Uyên giải khuây trong thời gian dưỡng bệnh nhàm chán, chơi khăm một cách rõ rành rành.

...

Mãi cho đến hôm nay, thủ tục nhập học nghiên cứu sinh của Thẩm Nam Sơ cơ bản tất, cô đến văn phòng hiệu trưởng, tìm Lương Quốc Minh và Dư Hồng Bân để tìm hiểu cụ thể về việc phân công đạo sư.

Khi cô gõ cửa bước , Lương Quốc Minh và Dư Hồng Bân tình cờ đều mặt.

Hai thấy cô, lập tức nở nụ tươi rói, mang theo vẻ mặt đắc ý kiểu "chúng một việc lớn cho ".

"Nam Sơ đồng học đến ! Mau mau !" Dư Hồng Bân tự tay rót cho cô một ly nước.

"Đang định tìm em đấy!" Lương Quốc Minh mặt mũi hồng hào, giọng mang theo chút phấn khích ngẩng cao đầu.

Thẩm Nam Sơ nghi ngờ nhướng mày.

Chuyện gì mà khiến hai họ hớn hở như ?

"Nam Sơ , cho em một tin vui trời giáng! Về việc đạo sư của em, với Hiệu trưởng Lương tốn bao công sức, giành cho em một vị nhất! Tuyệt đối là nhất!"

Lời Dư Hồng Bân dứt, Lương Quốc Minh đón lời, thẳng lưng lên, bắt đầu kể công:

" ! Thái sơn bắc đẩu trong giới khảo cổ, Giáo sư Thẩm Uyên! Lão nhân gia nhiều năm nhận học trò , mòn cả miệng, chạy mòn cả chân, khó khăn lắm mới khiến ông nhượng bộ!"

", đúng."

Dư Hồng Bân gật đầu, tranh bổ sung, miêu tả sinh động quá trình gian khổ của :

"Em chúng trả giá nhiều thế nào !"

"Lão Thẩm sức khỏe , cần tĩnh dưỡng, dễ dàng đồng ý."

"Chúng ngày ngày đến thăm hỏi, giúp ông chỉnh lý tư liệu, sạch cổ vật, hiệu đính bản thảo..."

"Dùng thành ý của chúng để lay động ông !"

Dư Hồng Bân hạ thấp giọng, như đang chia sẻ bí mật gì đó:

"Lão Thẩm , mặt lạnh lòng nóng, chúng giúp ông nhiều việc thế, ông miệng , nhưng trong lòng đều nhớ hết! Đây, xem sắp đồng ý !"

Lương Quốc Minh cũng vuốt chòm râu ngắn của , vẻ nắm chắc phần thắng:

" ! Chúng gọi đây là 'tinh thành sở chí, kim thạch vi khai'! Lão Thẩm tuy chính thức gật đầu, nhưng xem , cũng chỉ là chuyện trong một hai ngày nữa thôi! Ông chỉ là ngại mở lời quá nhanh, cần giữ chút kín đáo!"

Hai một lời một lời, mặt Thẩm Nam Sơ thổi phồng lên tận mây xanh.

Tự miêu tả những nỗ lực gian khổ hơn một tháng của như Tam Cố Thảo Lư* cảm động lòng , chỉ chờ xem Thẩm Nam Sơ lộ biểu cảm kinh hỉ và cảm kích.

Thẩm Nam Sơ yên lặng lắng , mặt gợn sóng, đôi mắt trong vắt sáng ngời quét qua hai gương mặt tràn đầy thành tựu của Lương Quốc Minh và Dư Hồng Bân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chinh-nu-phu-doc-ac-tu-choi-tay-trang/chuong-271-co-ay-van-nen-di-mot-chuyen-thoi.html.]

Lại kết hợp với chuyện thấy, cần phân tích kỹ lưỡng mấy, trong lòng Thẩm Nam Sơ sáng như gương.

Nhìn hai vị lão nhân đắc ý mặt, trong mắt Thẩm Nam Sơ tràn ngập sự thương cảm.

Đợi đến khi hai vị lãnh đạo cuối cùng cũng khô cả cổ, dừng chờ đợi phản ứng của cô, Thẩm Nam Sơ mới thong thả mở miệng, giọng thanh thoát, mang theo một tia ý khó nhận :

"Hiệu trưởng Lương, Chủ nhiệm Dư, ý của hai vị là... hơn một tháng nay, hai vị thường xuyên đến nhà Giáo sư Thẩm, giúp ông chỉnh lý thẻ tre, sạch mảnh gốm, hiệu đính bản thảo, còn dịch cả văn giáp cốt, nhiều việc... vốn dĩ nên là của trợ lý hoặc học trò ông đến thế?"

" thế!"

Lương Quốc Minh và Dư Hồng Bân đồng thanh, mặt mũi đều là vẻ "chúng giỏi ".

Thẩm Nam Sơ khẽ "ồ" một tiếng, chớp mắt, giọng điệu bình thản nhưng chính xác:

"Vậy thể hiểu là, lão nhân gia Giáo sư Thẩm, tận hưởng dịch vụ trợ lý cao cấp miễn phí, mà còn là cấp hiệu trưởng và chủ nhiệm khoa, trong hơn một tháng ?"

"Còn về chuyện nhận học trò... ông thực từ đầu đến cuối, căn bản từng với hai vị một chữ '' rõ ràng, khẳng định nào?"

"..."

Văn phòng lập tức chìm một sự tĩnh lặng c.h.ế.t .

Nụ đắc ý mặt Lương Quốc Minh và Dư Hồng Bân lập tức đóng băng, như tượng thạch cao đông cứng.

Họ , đều từ trong mắt đối phương thấy sự sửng sốt, hồi tưởng, cùng với sự... khó tin và hổ thẹn đùa cợt đang dần dâng lên.

Phải !

Ông già Thẩm Uyên đó, hình như, dường như, xác thực là... từng rõ ràng câu " đồng ý nhận Thẩm Nam Sơ"!

Mỗi đều là "nghĩ thêm", "cân nhắc", " "... dùng đủ thứ việc vặt để sai khiến họ!

Hai bọn họ, một hiệu trưởng Đại học Bắc Kinh, một chủ nhiệm khoa Khảo cổ, một ông già đang dưỡng bệnh ở nhà đùa giỡn như khỉ hơn một tháng trời!

Còn tưởng đắc kế!

"Tốt lắm! Ông già họ Thẩm !" Lương Quốc Minh phản ứng , tức giận vỗ bàn, râu cũng dựng lên, "Hóa ông đang đùa giỡn chúng đấy!"

Dư Hồng Bân cũng đỏ mặt, hổ thẹn tức giận, "Thật là vô lý! Dùng chúng nhân công miễn phí suốt lâu như ! Thật quá đáng!"

Hai lập tức cảm thấy mặt mũi già giấu , đặc biệt là còn mất mặt lớn như mặt đương sự Thẩm Nam Sơ.

Hổ thẹn phẫn nộ xen lẫn, Lương Quốc Minh liền nắm lấy chiếc mũ bàn, Dư Hồng Bân cũng tức giận dậy.

"Đi thôi! Lão Dư! Đi tính sổ với lão Thẩm! Hôm nay nhất định bắt đưa một lời giải thích!"

Lương Quốc Minh gầm lên giận dữ.

"! Phải ! Quá đáng quá!"

Dư Hồng Bân cũng xoa tay .

Vân Vũ

Hai cũng kịp quan tâm đến hình tượng nữa, như một cơn gió xông khỏi văn phòng, thẳng tiến đến sân nhỏ nhà Thẩm Uyên, thế nhất định đòi công lý.

Thẩm Nam Sơ bóng lưng giống như trẻ con của hai vị lão nhân, bất lực lắc đầu, khóe miệng nhịn cong lên một đường cong mắt.

Vị Giáo sư Thẩm Uyên , xem là một thú vị đây!

Nếu là một thú vị như đạo sư cho , dường như cũng tệ.

Trận "tính sổ" , kết quả , thật sự còn .

, vẫn nên một chuyến thôi!

, đạo sư của , chính thỉnh mới là thành ý, ?

 

Loading...