Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chính? Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Tẩy Trắng - Chương 274: Sắp Bị Cô Học Trò Này Vắt Kiệt Sức

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:45:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Nam Sơ cứ thế, chính thức trở thành t.ử quan môn của lão tiền bối khảo cổ Thẩm Uyên.

Tin tức vẫn lan truyền ngoài, nếu còn sẽ khiến bao hâm mộ đến mức tái xanh.

Dù Thẩm Uyên danh sự thông minh của Thẩm Nam Sơ, nhưng rốt cuộc vẫn rõ thực hư nông sâu của cô, xuất phát từ thái độ giảng dạy nghiêm cẩn, ông quyết định hết thử tài cô học trò mới .

Ban đầu, những nhiệm vụ ông giao cho Thẩm Nam Sơ vẫn mang tính chất thăm dò.

Chẳng hạn, giao cho cô một loạt phiến bản dập từ các mảnh vỡ đồng thanh mới khai quật, hoa văn minh văn mờ khó phân biệt, yêu cầu cô trong vòng một tuần thành việc ghép nối, giải báo cáo phân tích sơ bộ.

Nhiệm vụ đối với một nghiên cứu sinh bình thường, ít nhất cũng cần hơn một tháng, và cần tra cứu tra cứu .

Thẩm Uyên nghĩ, nếu thể thành sáu bảy phần mười, là cực kỳ xuất sắc .

Không ngờ, sáng sớm ngày thứ ba, Thẩm Nam Sơ đặt một bản báo cáo đóng gáy chỉn chu, chữ ngay ngắn ngay ngắn lên bàn việc của ông.

Không chỉ tất cả các mảnh vỡ ghép nối một cách chuẩn xác, ngay cả những dòng minh văn gần như lớp gỉ đồng che phủ, cũng cô giải với độ chính xác cực cao, thậm chí còn chỉ vài chỗ thể tồn tại sai sót trong cách giải của giới học thuật đây.

Thẩm Uyên cầm báo cáo, đối chiếu với phiến bản dập đối chiếu , càng xem càng kinh hãi.

Ông tin, lấy mấy cuộn thư tịch cổ nguệch ngoạc khó nhất trong di thư, liên quan đến kinh Phật, biến văn, thậm chí một văn thư thế tục, nội dung tạp nhạp, chữ cuồng phóng.

Lần ông cho thời hạn mười ngày.

Kết quả ngày thứ năm, Thẩm Nam Sơ nộp bài, chỉ phân loại sắp xếp các cuộn thư tịch cổ rõ ràng ngăn nắp, còn tiến hành hiệu khám và chú thích tinh tế đối với mấy đoạn then chốt trong đó.

"Đứa bé ... chẳng lẽ sinh ?"

Thẩm Uyên bản báo cáo đó, lẩm bẩm tự .

Biểu hiện của Thẩm Nam Sơ, chỉ là khả năng ghi nhớ siêu phàm, mà còn là một loại năng lực sáng suốt bẩm sinh, dung hội quán thông đối với văn tự cổ, bối cảnh lịch sử, mạch lạc văn hiến.

Sự thông minh đó, khiến ông thoáng chốc nhớ một cố nhân từng lướt qua trong thời trẻ, nhưng yểu mệnh, đó cũng kinh tài diễm tuyệt như .

Vừa kinh ngạc, háo thắng yêu quý nhân tài, Thẩm Uyên kích thích triệt để.

Ông quyết định bỏ nhiều tâm tư hơn việc dạy dỗ Thẩm Nam Sơ, nhất định lôi hết bản lĩnh vốn liếng , xem giới hạn của cô bé rốt cuộc ở .

Tuy nhiên, ông nhanh chóng phát hiện, sự thông minh của Thẩm Nam Sơ gần như yêu nghiệt.

Ông giảng giải phương pháp phân kỳ cổ văn phức tạp, cô chỉ lập tức hiểu , còn thể suy ba, đề xuất phương pháp tối ưu hơn.

Ông phân tích khó khăn trong công trình phân kỳ, cô thường thể chỉ đúng trọng điểm, và đề xuất hướng giải quyết tuyệt diệu mà ngay cả ông cũng từng nghĩ tới.

Ông thậm chí lấy mấy phù hiệu thần bí của nước Thục cổ mà ông nghiên cứu cả đời mới giải mã .

Thẩm Nam Sơ khi quan sát kỹ, thể kết hợp địa lý, thiên văn và truyền thuyết thần thoại thời kỳ đầu, đề xuất một giả thuyết cực kỳ thuyết phục.

Ở một phương diện, tầm của Thẩm Nam Sơ thậm chí còn xa và thấu triệt hơn so với Thẩm Uyên đắm hàng chục năm trong khảo cổ học truyền thống.

Điều khiến Thẩm Uyên với tư cách là thầy giáo, trong lúc cảm thấy vô cùng vui mừng, cũng khỏi chút hổ thẹn, thậm chí nảy sinh một tia cảm giác khủng hoảng rằng dạy xong tử, sắp c.h.ế.t đói mất thầy .

Ông dốc hết sức, bắt đầu tăng độ khó cho Thẩm Nam Sơ, những đề bài ngày càng hóc búa, kiến thức liên quan ngày càng rộng...

Thẩm Uyên gần như ném tất cả những khúc xương cứng gặp trong sự nghiệp học thuật của .

Tiếc , Thẩm Nam Sơ tựa như một cái hố đáy, cho dù kiến thức thâm sâu hiểm hóc đến , cô cũng luôn thể nhanh chóng hấp thụ, và tiêu hóa, tích hợp, xuất theo một cách đáng kinh ngạc.

Thẩm Uyên thường Thẩm Nam Sơ, trong lòng cảm khạn vạn phần, đây là học trò đang học, rõ ràng là ông đang giao lưu với một đối tác học thuật bình đẳng, thậm chí ở một phương diện vượt trội ông.

Ngay khi Thẩm Uyên cảm thấy sắp cô học trò vắt kiệt sức, tế bào não c.h.ế.t vô , thì một tin cứu mạng truyền đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chinh-nu-phu-doc-ac-tu-choi-tay-trang/chuong-274-sap-bi-co-hoc-tro-nay-vat-kiet-suc.html.]

Ông mời đến Hàng Châu, tham gia một hội thảo học thuật khảo cổ quốc.

Thẩm Uyên gần như nôn nóng thu dọn hành trang, chuẩn nhân cơ hội trốn khỏi kinh thành, cũng tiện thể bổ sung đạn dược, để khỏi quá lộ vẻ kém cỏi mặt học trò.

Tuy nhiên, ông ngờ, giao lưu học thuật khiến ông gặp một trọng nguy cơ khác.

Hội thảo tổ chức tại một khách sạn kiểu cũ bên bờ Tây Hồ, tinh hoa giới khảo cổ từ khắp nơi cả nước tụ hội một đường.

Thẩm Uyên thâm niên lâu, danh tiếng lớn, xuất hiện thu hút nhiều ánh mắt, ít học giả hậu bối lượt tiến lên hỏi thăm chỉ giáo.

lúc ông đang trò chuyện vui vẻ với mấy bạn cũ, một giọng the thé chen :

"Ồ, lão Thẩm ? Nhiều năm gặp, phong thái vẫn ha!"

"Nghe những năm ngài cứ ở Ly Sơn gặm xương cứng, rảnh rỗi đến tham gia hội nghị nhỏ của chúng thế?"

Thẩm Uyên cần đầu, cũng là đối thủ cũ của Lưu Bội Thanh đến .

Lưu Bội Thanh là giáo sư khoa Khảo cổ của một trường đại học trọng điểm phương Nam, về mặt học thuật cũng thành tựu, nhưng tính thích so bì, đặc biệt thích so kè với Thẩm Uyên trong việc bồi dưỡng học sinh.

Năm đó hai chính vì một quan điểm học thuật tranh luận thôi, kết thù.

, Lưu Bội Thanh thua .

Vân Vũ

Điều duy nhất Lưu Bội Thanh thể thắng Thẩm Uyên, chính là ở phương diện học sinh.

Hôm nay, gặp cơ hội, Lưu Bội Thanh thể thị oai phô trương một phen?

Thẩm Uyên , mặt mày bình thản: "Giáo sư Lưu, lâu gặp vẫn mạnh khỏe."

Lưu Bội Thanh hình béo, đeo kính gọng vàng, mặt mang nụ quen thuộc, phô trương, bên cạnh ông còn theo một thanh niên ba mươi tuổi, mặc trang phục Trung Sơn, biểu cảm kiêu ngạo.

"Nhờ phúc của ngài, còn còn ." Lưu Bội Thanh đảo mắt xung quanh Thẩm Uyên, giả vờ kinh ngạc: "Ủa? Lão Thẩm, ngài... một đến ?"

"Không dẫn theo học sinh mở mang tầm mắt? Ôi, cũng , ngài mắt cao, học sinh bình thường cũng khó mắt xanh của ngài."

"Không như , bất tài, đành dẫn dắt nhiều học sinh, trông mong chúng chút thành tựu."

Lời của ông khen ngầm chê, chỉ thẳng việc Thẩm Uyên nhiều năm thu đồ , hậu cố vô nhân.

Mọi xung quanh đều im lặng, ngửi thấy một tia mùi t.h.u.ố.c súng.

Thẩm Uyên lười tranh cãi khẩu thiệt với ông , nhạt nhẽo : "Học sinh quý ở tinh quý ở nhiều."

"Đương nhiên là thế!"

Lưu Bội Thanh tựa như đang chờ câu , lập tức nâng cao thanh điệu, một tay kéo thanh niên bên cạnh tiến lên :

"Nói đến tinh, học sinh Mã Kiến Thành của , tuy ngu độn, nhưng may còn chịu khó hạ công phu."

"Năm ngoái độc lập dẫn đội khai quật lăng mộ vương tộc Hán ở Giang Đông, thu hoạch phong phú lắm! Áo ngọc kết vàng xuất thổ bảo tồn chỉnh, hiếm thấy trong nước! Báo cáo khai quật liên quan, đăng 'Khảo cổ học báo' , còn giải thưởng luận văn xuất sắc nữa."

Ông vỗ vai Mã Kiến Thành, giọng điệu đầy khoe khoang:

"Kiến Thành chỉ giỏi về khai quật hiện trường, công lý luận cũng vững chắc, đối với khảo cổ Tần Hán, đặc biệt là chế độ táng táng, kiến giải riêng của ."

"Lần đến họp, chính là mang thành quả nghiên cứu mới nhất đến, sẽ báo cáo ở đại hội đấy!"

Mã Kiến Thành ngẩng cao đầu, dù miệng thầy quá khen , nhưng vẻ đắc ý trong ánh mắt che giấu nổi.

 

Loading...