Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chính? Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Tẩy Trắng - Chương 32: Sóng Gió Chia Nhà Khơi Mào Từ Một Cái Đùi Gà
Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:29:16
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cái gì?
Tri thức thanh niên họ Thẩm kết hôn sớm thế ?
Vu Lan Hoa vô cùng thất vọng.
Vương Kiến Quốc cũng thất vọng.
Tôn Tuệ và Trương Vân thì vô cùng mừng rỡ.
Đôi khi, việc bản kết hôn sớm cũng là để tránh những rắc rối cần thiết.
Nếu Thẩm Nam Sơ , ai mà cô chồng c.h.ế.t?
Vu Lan Hoa nhanh chóng chấp nhận hiện thực.
Suy cho cùng, đứa bé Sơ ưu tú như , kết hôn cũng là chuyện bình thường.
"Mẹ, cái nhà của chúng ..."
Khi báo động giải trừ, Tôn Tuệ liền trơ mặt giảng hòa.
"Tiếp tục chia."
Lời Vu Lan Hoa , nhất ngôn tứ mã khó đuổi.
"Bố!"
Ánh mắt Vương Vệ Đông cầu cứu về phía Vương Kiến Quốc.
Vu Lan Hoa cũng Vương Kiến Quốc.
"Người nhà , nghĩ ?"
Nghĩ thế nào?
Chẳng là cô ?
Vương Kiến Quốc thể mặt thừa nhận là sợ vợ chứ?
Hắn giả vờ suy nghĩ một chút.
"Cứ theo lời các con , chia nhà."
Ngay cả Vương Kiến Quốc đồng ý, đây chính là chuyện đóng đinh chắc chắn.
Hai em Vương Vệ Xuyên, Vương Vệ Đông đều ủ rũ, còn Trương Vân và Tôn Tuệ thì như cà tím sương đánh, héo rũ.
Vu Lan Hoa trở về phòng , lấy một chiếc hộp bánh quy phai màu.
Bên trong để hai cuốn sổ tiết kiệm, ba xấp tiền.
Nhìn thấy sổ tiết kiệm và tiền, Tôn Tuệ và Trương Vân vốn còn vui liền im bặt.
"Bé Sơ, hôm nay cô nhờ cháu chứng cho."
Thẩm Nam Sơ gật đầu.
Vu Lan Hoa bắt đầu lấy đồ trong chiếc hộp sắt .
"Cuốn sổ tiết kiệm là tiền gửi của cô với chú, chúng cô tự giữ ."
"Cuốn còn là tiền cả các con gửi về, chúng cô một xu động, để cho cả."
"Xấp tiền dày hơn là của thằng hai giao nộp."
"Xấp mỏng hơn là của thằng ba."
"Bây giờ, trả hết cho các con."
...
Tôn Tuệ xấp tiền của Vương Vệ Xuyên và Trương Vân dày như , còn của và Vương Vệ Đông ít thế, trong lòng chút cân bằng.
"Mẹ, cả thì đành , tiền của hai nhiều hơn chúng con nhiều thế?"
"Mẹ tính toán sổ sách rõ ràng ?"
Vu Lan Hoa thậm chí chẳng thèm đưa mắt Tôn Tuệ. Đồ ngu xuẩn nông cạn.
"Người nhà , lấy sổ ghi chép của đây."
"Hôm nay để lũ tiểu t.ử xem cho rõ."
Vương Kiến Quốc uống cạn rượu trong ly, trở về phòng.
Một lúc , Vương Kiến Quốc cầm một xấp sổ dày cộp bước .
Vương Kiến Quốc chia xấp sổ thành bốn chồng.
"Chồng dày nhất , là tất cả chi tiêu của cô chú từ khi các con tự lập."
"Cuốn ít nhất là của cả các con."
"Cuốn bên trái là của thằng Xuyên, bên là của thằng Đông."
Không cần , bằng mắt thường cũng thấy, cuốn sổ bên là dày nhất.
"Tri thức thanh niên Thẩm, cháu xem , cô chú suốt bao nhiêu năm nay, phụ bạc lũ trẻ ."
Vương Kiến Quốc đẩy sổ sách về phía Thẩm Nam Sơ.
Thẩm Nam Sơ cũng từ chối, cô thực sự tò mò vô cùng về cuốn sổ .
Cô cầm cuốn sổ của Vương Vệ Đông lên .
Kịch đương nhiên xem từ phần nhất !
"Ngày 26 tháng 3: Không quần áo mới , tạm ứng 20 tệ."
"Ngày 16 tháng 3: Đưa Tôn Tuệ đến bệnh viện kiểm tra, tạm ứng 30 tệ."
"Ngày 12 tháng 3: Bút máy hết mực, tạm ứng 15 tệ."
"Tổng chi tiêu tháng 3: 65 tệ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chinh-nu-phu-doc-ac-tu-choi-tay-trang/chuong-32-song-gio-chia-nha-khoi-mao-tu-mot-cai-dui-ga.html.]
...
Ánh mắt của đều đổ dồn về phía Vương Vệ Đông và Tôn Tuệ.
Một tháng tiêu 65 tệ?
Đây là gia đình gì ?
Vương Vệ Đông đỏ mặt, "Đây đều là những khoản chi cần thiết."
Thẩm Nam Sơ cầm cuốn của Vương Vệ Xuyên lên tiếp tục ,
"Ngày 28 tháng 3: Quần áo con ngắn, tạm ứng 10 tệ."
"Ngày 20 tháng 3: Giày con ngắn, tạm ứng 15 tệ."
"Tổng chi tiêu tháng 3: 25 tệ."
Ánh mắt xem lúc nào cũng sáng.
Quần áo giày dép của Vương Đại Bảo và Vương Tiểu Bảo đều là đồ cũ, cũ chật.
Trương Vân đỏ mặt, "Bố, chú ghi nhầm ?"
"Nhầm?" Vu Lan Hoa bật khẩy, "Bố các con từng là thư ký thôn đấy, sổ sách thể ghi nhầm ?"
Vương Vệ Xuyên mặt đỏ bừng, trừng mắt Trương Vân một cái.
Những chuyện , đều .
Trương Vân co rúm .
Còn về chồng sổ dày , Thẩm Nam Sơ cần xem cũng , chắc chắn bộ là chi tiêu của hai vợ chồng Vương Kiến Quốc và Vu Lan Hoa cho cả đại gia đình.
"Bây giờ, còn ý kiến gì về việc chia tiền thế nào ?"
Vu Lan Hoa liếc hai con trai và hai con dâu.
Vương Vệ Đông và Tôn Tuệ còn dám lên tiếng?
Ngược , Vương Vệ Xuyên khiến Thẩm Nam Sơ cảm thấy bất ngờ.
"Bố , tiền Trương Vân lấy của bố , cứ trừ xấp của con."
Trương Vân vui, "Bố đứa bé, đang gì ?"
Vương Vệ Xuyên trừng mắt Trương Vân một cái, "Cô im miệng cho ."
Vân Vũ
Trương Vân dám lên tiếng nữa.
Việc chia nhà thành sự thật.
Còn về nhà cửa các thứ, Vu Lan Hoa và Vương Kiến Quốc cũng gì, vẫn ở như cũ, chỉ là từ nay về cơm nước mỗi tự lo, việc nhà cũng mỗi tự .
Về điểm , ai ý kiến, cũng dám ý kiến.
Sóng gió chia nhà khơi mào từ một cái đùi gà cuối cùng cũng kết thúc.
"Đã chia nhà , thì đĩa gà , các đừng ăn nữa."
Vu Lan Hoa bưng đĩa thịt gà muối xào bàn đặt lên một chiếc bàn nhỏ thấp ở cạnh sân.
"Còn cả trứng vịt muối nữa."
Chẳng mấy chốc, bàn ăn chỉ còn một đĩa măng tây xào và một bát canh rau dại, trông thật thê lương.
Vương Kiến Quốc ngay lập tức bưng bát đũa của sang chiếc bàn nhỏ, tiện thể mang luôn cả ghế .
Vương Kiến Quốc khi dọn đồ của xong, quên mang luôn phần của Vu Lan Hoa sang.
"Tri thức thanh niên Thẩm, đây! Ăn bên ."
"Vâng."
Thẩm Nam Sơ cũng bưng bát đũa sang đó.
Ba ăn thịt gà muối thơm phức, cùng trứng vịt muối chảy dầu, còn gì tuyệt hơn?
Tôn Tuệ vốn chỉ tranh một cái đùi gà, ngờ tranh , nhà chia, giờ đến miếng thịt gà cũng chẳng còn.
Vương Vệ Đông trừng mắt Tôn Tuệ.
Tóc dài kiến thức nông cạn, trúng thứ ngu xuẩn chứ?
...
Sau bữa tối, Thẩm Nam Sơ kéo Vu Lan Hoa về túp lều nhỏ của .
Hai ngày gấp, căn nhà sửa hình hài, ngày mai thêm một ngày nữa là xong.
Trong gian giữa bày đặt giường và tủ kiểu dáng đơn giản. Tay nghề của Vương Đại Chí còn tạm , giường và tủ đều chắc chắn.
Chỉ còn thiếu đồ trang trí mềm.
"Bác gái, bác trong làng ai tay may vá giỏi ?"
"Bé Sơ, cháu hỏi đúng đấy."
Vu Lan Hoa ngẩng cao đầu ưỡn ngực.
"Tay nghề may vá của bác gái nhà cháu, bác nhận hai, thì trong làng ai dám nhận một."
"Thế thì quá. Nhà cháu còn thiếu rèm cửa. Bác tay nghề giỏi, bác may giúp cháu năm tấm rèm ?"
Thẩm Nam Sơ xong, Vu Lan Hoa nhanh chóng gật đầu đồng ý.
"Chuyện nhỏ, là rèm cửa đó ? Nhà bác máy khâu, bác lo cho."
Thẩm Nam Sơ kịp vui mừng hai giây, Vu Lan Hoa ném sang một câu.
"Bé Sơ, cái rèm cửa đó là thứ gì ?"
Thẩm・bất lực・Nam Sơ.