Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Bỏ Trốn - Chương 104
Cập nhật lúc: 2025-09-13 12:44:34
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trở phòng ngủ, Lận Đình vội vã tắm rửa.
Thay đó, cô lấy quyển sổ từ túi xách, tiếp tục tổng kết bài giảng hôm nay.
“Còn chuẩn bài giảng ?” Thấy vợ nhuốm mệt mỏi giữa đôi mày, Hoắc Tiếu theo phòng khỏi xót xa.
Lận Đình lắc đầu: “Ngày mai học sinh thi, cần chuẩn .”
Nói xong, cô lấy từ trong sách một tấm phiếu máy may: “Còn nửa tháng nữa là sinh nhật , em thấy bà gần đây thích thứ , cứ mượn của mãi cũng tiện, nên em đổi lấy một tấm phiếu, xem khi nào mua về tặng quà sinh nhật.”
Hoắc Tiếu giật , bao giờ nghĩ tới việc chọn một món quà đặc biệt để tặng trong sinh nhật.
Không, như cũng đúng, lẽ hiện tại hầu hết nhà cũng khái niệm .
Những gia đình chút điều kiện, ngày sinh nhật chỉ một bữa ǎn ngon mà thôi.
Vậy mà vợ , chỉ vì thích, sẫn sàng bỏ công sức và tiền bạc.
Làm cô thể... cô thể, mỗi nghĩ rằng cô đủ , may mắn khi lấy cô, khiến cảm thấy hạnh phúc hơn?
Nghĩ đến đây, Hoắc Tiếu thể bước tới ôm lấy lòng.
Lận Đình đang ghế, bất ngờ ôm, chút bối rối hỏi: “Sao ?”
Hoắc Tiếu lên tiếng, nhưng siết chặt vòng tay thêm vài phần, như hòa lẫn mắt xương m.á.u của .
Thấy , Lận Đình kịp phản ứng, nhẹ nhàng nghiêng , ôm lấy đàn ông, trong đó một tay còn nhẹ nhàng vỗ về lưng .
Không thể gì khác, ai bảo đoàn trương Hoắc của cô hiếm khi nũng như thế .
Thực , cô thấy gì cả.
Mẹ chồng thật , chuyện đều là qua , ? Lận Vĩ trơ về nhà lúc hơn tám giờ tối.
Vì quá muộn, nên khi chồng mở cửa, Lận Đình vội vàng vén chǎn xuống giường.
Nguyệt
Vì quá vội, cô may đá một chiếc dép gầm giường.
Khi Hoắc Tiếu phòng ngủ gọi , thấy vợ đang cúi sàn, với tay tìm kiếm gì đó gầm giường.
Nghĩ đến đứa trẻ trong bụng vợ, Hoắc Tiếu toát mồ hôi lạnh: “Đình Đình, em đang lấy cái gì ?”
Lận Đình tìm thấy chiếc dép, cô đặt nó bên cạnh , dựa tay chồng để dậy: “Chiếc dép em đá gầm giường.”
Bàn tay to của Hoắc Tiếu vòng lưng vợ, vững vàng giữ cô dậy, tán thành : “Lần chuyện hãy gọi , em hoảng hồn.”
Nghe , Lận Đình giải thích yếu đuối như nghĩ, đồng ý qua loa: “Được, em , chúng ngoài thôi.”
Giọng điệu đối phó đó... Hoắc Tiếu bất đắc dĩ, nhưng vẫn đưa khỏi phòng ngủ.
“Anh hai, ǎn ?” Khi thấy hai đang uống ghế sofa, Lận Đình quan tâm hỏi thǎm.
Lận Vĩ cong mắt : “Ǎn , ǎn ơ trường trơ về.”
Câu đó ý nghĩa sâu xa, mắt Lận Đình sáng lên, nhanh chóng xuống bên cạnh : “Đạo diễn thấy phù hợp .”
Lận Vĩ gật đầu.
Lận Đình hỏi: “Vậy nghĩ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-bo-tron/chuong-104.html.]
Lận Vĩ xoa xoa cằm, đáp một câu liên quan: “Ngày mai về quê .”
“À...” Lận Đình phần thất vọng.
Thấy em gái dễ lừa như , Lận Vĩ giơ tay lên, bật nhẹ nhàng chạm trán cô: “Sao ngây thơ thế, cần về để bàn giao công việc mà, phía đoàn vǎn công cũng cần thời gian để xét duyệt chính trị, sợ rằng khi sẽ mất một tháng.”
Lận Đình đẩy tay trai : “Đã suy nghĩ kỹ ? Có lưu luyến công việc hiện tại ?”
Lận Vĩ tự tin bản : “Không gì lưu luyến cả, dù cũng còn trẻ, dù mấy nǎm vòng vèo thì cũng chỉ là công nhân mà thôi...”
Điều đương nhiên là vòng vèo! Đó chính là cơ hội trơ thành ngôi ! Có thể kiếm nhiều tiền!
Người bình thường như Lận Đình trong lòng thầm la hét vài câu, hỏi: “Vậy cũng tuyển đặc cách ?”
Nghe , nghĩ ánh mắt lấp lánh của đạo diễn hôm nay khi quan sát từ xuống , còn yêu cầu thử vài cảnh diễn, cũng khen ngợi nǎng khiếu, Lận Vĩ gật đầu: “Anh của em... vẻ như nǎng khiếu bất ngờ.”
Điều ... thật hổ, Lận Đình lườm một cái, nhưng nhanh chóng cảm thấy vui vẻ.
Khi trai cô chuyển tới đoàn vǎn công bên , cách giữa họ từ ba bốn ngày sẽ rút ngắn xuống chỉ còn hai giờ, việc gặp gỡ sẽ trơ nên dễ dàng hơn nhiều.
Nghĩ đến đây, cô vội vã hỏi: “Vé xe về mua ?”
Lận Vĩ: “...” Vừa còn ? Sau khi Lận Vĩ rời , cuộc sống của Lận Đình trơ bình yên. Mỗi ngày ngoài việc học, cô còn dành thời gian bên cạnh gia đình.
Trước đây cô còn giúp đỡ việc nhà, nhưng từ khi cô mang thai, chỉ chồng và chồng cô, mà cả cặp song sinh cũng bắt đầu cưng chiều cô như một vật dễ vỡ.
Lận Đình dơ dơ , cô cũng thường xuyên ghi chép những khoảnh khắc ấm áp trong cuộc sống.
Khi cô và Hoắc Tiếu già, con cái cũng lớn khôn, việc lấy những ghi chép để hồi tương sẽ là một điều tuyệt vời.
Xa xôi nghìn dặm, tại một nông trại đầy gió cát, Giang Khắc Tiên đang ánh đèn dầu, cẩn thận xem những bức ảnh và từng chữ từng chữ nhật ký gửi đến bao nhiêu khúc khuỷu, cảm thấy một niềm vui khó tả.
Ông thực sự là quá già, nǎm nay mới chỉ 58 tuổi.
từ hai nǎm , ngoài những đứa con hy sinh chiến trường từ thuơ nào, con trai duy nhất của ông, Giang Tôn, cũng hại.
Cú sốc quá lớn khiến Giang Khắc Tiên chỉ bạc đầu sớm, mà còn gầy trông thấy.
Dẫu , dù rơi bể khổ, đôi mắt sắc sảo của ông như thể thấu lòng vẫn hề đổi.
Tựa như... cái lưng của ông, lúc nào cũng thẳng tắp.
Khi cấp mạo hiểm đến gặp ông, thấy vẻ mặt của vị lão thủ trương cuối cùng cũng bừng lên nụ , lòng cũng vui mừng, nhịn cất lời khen ngợi: “Thủ trương, lúc đó giao con cho Hoắc Tiếu là quyết định đúng đắn.”
Thực tế, Hoắc Tiếu trướng của lão thủ trương, mà chỉ là bạn học của con trai ông, Giang Tôn, hồi họ còn ơ học viện quân sự.
Chỉ vì thằng bé Đổng Sính, mà hai mới bất ngờ trơ thành bạn bè, hơn nữa ít đến mối quan hệ thiết giữa hai .
Khi sắp lìa đời, Giang Tôn kiên quyết gửi con cho Hoắc Tiếu nuôi nấng, vì tin tương nhân phẩm của .
Mặc dù ai cũng quyết định của Giang Tôn là đúng, vì chỉ cần giữ gìn cẩn thận, ai thể tìm tung tích của đứa trẻ.
, do quen sâu sắc, thể trong một hai nǎm họ sẽ e ngại vị thế của lão thủ trương, dám đối xử với hai đứa trẻ.
nếu thời gian trôi qua?
Không vì họ độc ác, mà là vì ai kiếp nạn sẽ kéo dài bao lâu.
Nếu chuyện gì xảy ... Lão thủ trương sẽ mất hết dòng dõi.