Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Bỏ Trốn - Chương 153

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:24:55
Lượt xem: 202

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Câu hỏi của vợ tự nhiên, Hoắc Tiếu trả lời nghiêm túc: “Trai gái đều , chỉ cần em và con bình an.”

Nếu là đàn ông khác câu , Lận Đình lẽ sẽ nghi ngờ, nhưng gần một nǎm vợ chồng, quả thật là .

Chỉ cần hứa điều gì, thì gì là thể.

Nghĩ đến đây, Lận Đình cũng cảm thấy câu hỏi của thật vô nghĩa, : “Em chỉ hỏi theo lệ thôi mà, ai cũng hỏi, hỏi thì thành hợp.”

Nói xong, thấy ánh mắt bất lực của chồng, cô xoa bụng mơ màng: “Ước gì con giống em thì mấy.”

Hoắc Tiếu mím môi, cuối cùng cũng thốt suy nghĩ thật của : “Con gái giống em, con trai giống thì hơn.”

Lận Đình ôm bụng trợn mắt: “Con trai giống em thì ? Anh xem hai bây giờ yêu mến thế nào?”

Ai thời đại , thích đàn ông mặt vuông chứ?

Từ khi bộ phim hai tham gia chiếu dịp Quốc khánh, trở nên nổi tiếng.

thể so sánh với các ngôi đình đám thời mạng phát triển, nhưng thời một nǎm chỉ một, hai bộ phim, một bộ phim thể chiếu nhiều nǎm, thậm chí hàng chục nǎm.

Lận Đình thường tên Lận Vĩ từ miệng các cô gái trẻ. Nếu con trai giống cô, cũng sẽ là một mỹ nam đúng ?

quan điểm thẩm mỹ của nam và nữ khác , nhất là với lính thép như Hoắc Tiếu, cho rằng đàn ông cường tráng.

thông minh im lặng, dám chọc giận vợ bầu, lặng lẽ tiếp tục xoa chân cho cô.

Thấy , Lận Đình nghiến rǎng, mỗi thì im lặng, thật bực !

Thực còn hai mươi ngày nữa mới đến kỳ nghỉ đông. cơ thể Lận Đình cho phép.

May mắn là từ đầu học kỳ, cô cố gắng thêm một hai kiến thức mỗi buổi học.

, dù kết thúc học kỳ sớm hai mươi ngày, khi bước kỳ thi cuối kỳ, học sinh cũng học xong hết.

Tối thứ bảy, khi cố gắng chấm hết bài thi cuối cùng, Lận Đình mới cảm thấy yên lòng với các em.

Con trai còn ở trại về, con dâu đang kỳ sinh nở, Hồ Tú ru cặp song sinh ngủ xong, liền đến bên cạnh.

Tất nhiên, bà cũng tìm việc cho , kiểm tra một nữa những thứ cần thiết khi con dâu sinh.

Thấy con dâu cuối cùng cũng đặt bút xuống, Hồ Tú vội hỏi: “Xong ?”

Thực , nhiều con dâu nghỉ việc về nhà, nhà thiếu tiền.

Chưa kể đến nhóc Tiếu, chỉ riêng Đình Đình, nhờ dịch tiếng Anh, nửa nǎm kiếm đủ tiền mua nhà, cần gì vất vả thế?

con bé vì lý tưởng, là giáo viên trách nhiệm, gương cho học sinh...

Lý thuyết thì Hồ Tú hiểu, nhưng vẫn thương con, rõ ràng là cô gái yếu đuối, lúc chịu khổ .

Lận Đình thở dài, ôm bụng dậy dạo, giọng nhẹ nhõm: “Xong , nhẹ cả , khi học , con sinh xong hai tháng, lỡ việc của học sinh.”

Lúc còn nghĩ đến học sinh, Hồ Tú dở dở , thêm phần khâm phục con dâu.

khoác tay con dâu, cùng dạo: “Sắp chín giờ , đói ? Ǎn chút gì ngủ nhé?”

Lận Đình xoa bụng: “Mẹ thế, con cũng thấy đói .”

“Muốn ǎn gì? Mẹ cho.” “Mẹ nấu gì trong nồi thế?”

“Canh cá, Lệ Hoa cho con cá lóc.”

“Vậy ǎn cái đó .”

“Có ǎn thêm gì ?”

“Không cần ạ, muộn , ǎn nhiều khó ngủ.”

Hai con , đến phòng ngoài thì Hoắc Tiếu trở về, mặt lạnh cóng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-bo-tron/chuong-153.html.]

Lận Đình vội gọi: “Lạnh ? Mẹ để phần canh cá cho em, uống một bát cho ấm.”

Hoắc Tiếu đóng cửa , ngǎn cản cái lạnh bên ngoài, mới tháo mũ: “Em uống ... Ngoài trời đang tuyết rơi.”

“Tuyết rơi ? Nhiều ?”

“Không nhiều, chắc rơi lâu, em xem ?”

“Không, , em sợ lạnh.”

Lúc , Hồ Tú bưng canh cá : “Nhóc Tiếu, lấy hai cái bát nhỏ .”

Hoắc Tiếu thấy một bát lớn như , phần của nên từ chối nữa.

Khi rửa sạch bát đũa bằng nước sôi và phòng khách, phòng ngủ.

Cá đen ít xương, Hoắc Tiếu gắp phần ngon nhất ở giữa cho vợ, thêm ít canh, mới đưa cho cô.

Tài nghệ của Hồ Tú , canh cá nấu thành màu trắng sữa, bên trong còn hơn chục viên chả cá tự mấy ngày .

Lận Đình bưng bát lên, uống hai ngụm, gắp một miếng thịt cá bụng đưa đến miệng chồng.

Hoắc Tiếu ngạc nhiên, đầu vợ bên cạnh.

Lận Đình giục: “Ǎn .” Không chỉ chồng thương cô, cô cũng thương , nhất là nửa tháng nay, cǎng thẳng quá, gầy trông thấy.

Hoắc Tiếu há miệng ǎn miếng cá, miệng nở nụ tắt.

Nguyệt

Khi nuốt xong miếng cá, về việc xin nửa tháng nghỉ phép.

“Thật ?!” Lận Đình vui mừng.

Thực sĩ quan mỗi nǎm đều phép thǎm nhà, nhưng thật sự đến lượt thì ba nǎm nǎm nǎm cũng là lạ.

Mặc dù ba tháng Hoắc Tiếu báo với cấp , nhưng Lận Đình dám hy vọng nhiều, nghĩ rằng hai ba ngày là .

Hoắc Tiếu gật đầu chắc chắn: “Đổng Sính sẽ giúp trông coi, nếu việc gấp, sẽ doanh trại xử lý, cũng .”

Nghe , Lận Đình mừng nhịn .

Có nghĩa là, phép duyệt, nhưng vẫn sẫn sàng chờ lệnh. Sáng sớm hôm .

Hoắc Tiếu xếp các túi đồ lớn nhỏ xe Jeep, kiểm tra nhiều , xác nhận bỏ sót gì, mới mở cửa ghế phụ, hỏi vợ vấn đề gì thì chuẩn xuất phát.

Song, đúng lúc , Tiểu Hắc mà Đường Vấn Lan đang chǎm sóc bất ngờ nhảy phóc lên xe.

Hoắc Tiếu nhếch miệng, định đưa tay bế con ch.ó tội nghiệp xuống xe thì hai đứa con sinh đôi van xin, bảo đừng bỏ rơi nó.

Lận Đình đành Tiểu Hắc đang bên chân , cũng mềm lòng: “Thôi, chắc nó nghĩ chúng bỏ rơi nó , mang theo , tiện thể để nó nhận nhà mới.”

Dù trong lòng phản bác, Hoắc Tiếu cuối cùng cũng đuổi Tiểu Hắc xuống xe.

Anh bế nó ghế để hai đứa nhỏ chǎm sóc.

Ngay lập tức, Tiểu Hắc vốn đang ủ rũ liền phấn khơi hẳn lên. Hồ Tú liên tục khen ngợi: “Chó nhà thật thông minh!” Xe thẳng tới biệt thự nhỏ vì bên đó còn thiếu than.

Hoắc Tiếu dự định đưa vợ đến nhà chị vợ , còn sẽ chuẩn đồ cần thiết.

Sau khi thứ xong xuôi, sẽ đón vợ.

Chuyện bàn bạc với chị vợ qua điện thoại.

Khi Hoắc Tiếu lái xe đến đầu ngõ, Bình Bình chờ từ lâu liền vui mừng chạy tới: “Dì ơi, dượng ơi... bà nội, Quả Quả, Miêu Miêu, đến .”

Hoắc Tiếu xuống xe, bước nhanh đến bên ghế phụ, xoa đầu cô cháu gái nhỏ mới mơ cửa bế vợ xuống.

Chiếc Jeep quân dụng gầm cao, Lận Đình hiện giờ thể tự lên xuống , bế nhiều nên cũng quen.

Cô kéo chiếc khǎn quàng cổ xuống, để lộ mũi miệng, nắm tay cháu gái cùng trò chuyện.

Loading...