Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-10-06 01:48:42
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh cảm thấy những chỗ chạm như lửa châm, nóng ran, khiến tim đập ngày một nhanh hơn.

Vành tai như nung đỏ, nóng bỏng rát, trong màng nhĩ chỉ còn tiếng ù ù, chẳng thể rõ bất cứ âm thanh nào khác.

“Thuật phong nhĩ là thể thấy âm thanh từ xa,” Tô Hiểu Mạn khẽ buông tay khỏi vành tai , cô cũng lỡ tay , mà bộ tai cứ đỏ rần lên. Vành tai càng lúc càng ửng đỏ, tựa như sắp rướm máu.

Tô Hiểu Mạn thoáng thấy chột , lòng thầm nghĩ, liệu ban nãy quá trớn chăng?

Vì chột , cô liền cúi đầu, nghiêng mặt lướt qua vành tai đang đỏ bừng của , ánh mắt dừng sườn mặt .

Dưới ánh hoàng hôn ấm áp đang dần tàn, đường cong xương quai hàm sắc bén càng thêm rõ nét, đôi môi vặn, lấp loáng sắc cam hồng nhạt, mang đến vẻ thanh tú hiếm . Khóe miệng cong nhẹ một cách tự nhiên, thu hút ánh .

Tạ Cẩu Tử, quả thật là một gã trai hiếm .

Tô Hiểu Mạn thầm nghĩ, nếu như trai mà "trổ mã" sớm hơn một chút, e rằng chẳng đến lượt cô các gia đình lăm le tìm con rể nuôi từ bé tranh giành . Với cái tính của bà Tôn Mai , chắc chắn sẽ ngần ngại bán đứa con trai ruột thịt để đổi lấy món tiền lớn.

Thế sự vẫn thường , những gã trai tuấn tú cũng như các cô gái xinh , ai chạm cũng dễ bỏng tay.

Tô Hiểu Mạn im lặng.

Chẳng lẽ Tạ Minh Đồ hề rằng tuấn tú ? Hay là cố tình che giấu? Tô Hiểu Mạn vẫn thường nghĩ chỉ là một tên ngốc khù khờ, nhưng đôi lúc cô khỏi suy ngẫm, liệu chú ch.ó khờ khạo thật sự đơn thuần như vẻ bề ngoài vẫn thể hiện .

Có lẽ bởi vì là nhân vật phản diện chính trong nguyên tác, nên Tô Hiểu Mạn luôn khó tránh khỏi mang theo cái định kiến khi đối diện với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-100.html.]

Một kẻ phản diện đáng sợ mà thể ngây ngô, thật thà như ?

Ít nhất, mắt cô, vẫn là một chú ch.ó khờ khạo.

từng thấy những nét độc ác, nham hiểm xảo trá , nên Tô Hiểu Mạn tài nào liên hệ với cái danh 'vai ác' .

Trong tâm trí cô, Tạ Minh Đồ khi ở bên cạnh thì luôn ngoan ngoãn, thật thà, chút ngốc nghếch và ngây dại. Anh thích ngờ nghệch, bao giờ trái ý cô… mà còn tuấn tú nữa chứ.

Cằm cô tựa lên bờ vai dày rộng của . Tô Hiểu Mạn mím môi. Câu ' dựa quần áo, dựa trang điểm' quả sai. Cô chợt nhận rằng, ngoài bộ đồ đang mặc , lẽ từ bé đến giờ Tạ Minh Đồ từng một bộ quần áo nào mới, ống quần đều sờn rách, tả tơi.

Tô Hiểu Mạn lặng lẽ, lòng dâng lên nỗi xót xa khôn tả cho .

Gà Mái Leo Núi

“Tạ Minh Đồ, chờ thời gian, em sẽ may cho một bộ quần áo mới nhé.”

Tạ Minh Đồ khẽ ngừng thở, cố gắng lắm mới kiềm nén niềm vui sướng dâng trào trong lòng, dùng giọng điệu trầm đáp: “Cảm ơn Mạn Mạn.”

Tô Hiểu Mạn thả lỏng , trong đầu bắt đầu tính toán xem nên may cho bộ quần áo như thế nào.

Tạ Minh Đồ cõng cô bước tiếp, chỉ cảm thấy lưng đang oằn gánh một sức nặng ý nghĩa. Giờ đây, đang cõng quan trọng nhất trong cuộc đời .

Hoàng hôn mùa thu buông xuống, cơn gió heo may se lạnh thổi lá cây xào xạc. Tiếng côn trùng núi rừng vẫn ngớt, cách đó xa còn vẳng tiếng chuyện. Thế nhưng, khoảnh khắc , Tạ Minh Đồ chẳng thấy gì ngoài tiếng hít thở dịu nhẹ của cô gái lưng.

Thuở nhỏ, thế giới của Tạ Minh Đồ chỉ những âm thanh huyên náo, hỗn tạp. Dù trốn tránh thế nào, những lời chua ngoa, chói tai vẫn vô tình cố ý lọt tai . Những lúc cõng khác, thường xuyên những tiếng lòng xa, độc địa phát tiết, kèm theo những mưu tính ích kỷ, thâm độc. Họ cứ ngỡ chẳng ai thấy, nhưng trớ trêu , tất cả.

 

Loading...