Mấy tổ nhỏ nuôi tằm đều ngấm ngầm so bì hơn thua với , chẳng ai chịu thua ai. Ai cũng thu hoạch càng nhiều để cuối năm chia lợi nhuận cao hơn. Trước đó, tổ của chị Thuận đầu, Tần Hậu Anh xếp thứ hai, còn tổ của Chu Văn Văn thì đội sổ.
Nhà họ Chu của ăn của để, vốn quá để ý chuyện nhất nhì, nhưng trao cho lứa tằm tâm huyết của chị Thuận. Nếu họ chăm sóc lứa tằm thật , thì vụ tằm , chị Thuận hứa sẽ hết lòng giúp đỡ chăm sóc cho tổ của họ, chừng sẽ vượt qua tổ của Tần Hậu Anh, vươn lên vị trí thứ hai.
Chị Thuận tỉ mỉ nuôi dưỡng, nhờ càng dễ cho kén tằm chất lượng .
Tơ tằm càng thượng hạng thì giá bán càng cao. Có những nuôi tằm, thu hoạch kén mà tằm nhả tơ mỏng, ít, tằm còn c.h.ế.t yểu trong kén, kén tằm ngả màu vàng ố. Đó chính là loại kén kém chất lượng nhất, chẳng bán giá đồng nào.
Tần Hậu Anh thấy thì tức tối thôi.
Tần Hậu Anh đỏ hoe mắt, chạy tới chỗ chị Thuận gây sự, đòi hỏi cũng một mẻ tằm con chăm bẵm kỹ lưỡng, chất lượng hảo hạng như thế.
Đối mặt với đòi hỏi vô lý của Tần Hậu Anh, chị Thuận thể đáp ứng ả ? Chị khó nhọc lắm mới gây dựng lứa tằm quý giá , chia cho tổ Chu Văn Văn một phần cũng đau như cắt , còn thể chia cho Tần Hậu Anh thêm nữa đây?
Gà Mái Leo Núi
Huống hồ gì ả há miệng đòi hỏi quá đáng như .
Hai bắt đầu cãi vã bên nương dâu, càng cãi càng chẳng kiêng nể lời nào. Tần Hậu Anh châm chọc chị Thuận cái tội khắc chồng, rằng chị là một kẻ tang môn tinh, hễ gả cho ai là mang tai họa đến cho nhà đó.
“Cái thằng họ Tằng nên trả cái của nợ xui xẻo như chị về chỗ cũ . Lần đầu là thương ở eo, tiếp theo chừng khéo mất mạng chứ.”
“Phỉ nhổ, đồ tai ương!” Con trai độc nhất của Tần Hậu Anh là Kim Gia Bảo bên cạnh , cũng hùa theo, há miệng mắng c.h.ử.i chị Thuận, buông lời nguyền rủa, nhổ toẹt một bãi nước bọt chị.
Kim Gia Bảo mới mười tuổi, hai chị gái lớn hơn, nó là út trong nhà. Tần Hậu Anh chiều chuộng nó hết mực, cưng như vàng như ngọc, hận thể lúc nào cũng mang theo đứa con độc nhất bên .
Kim Gia Bảo cũng ả cưng chiều tới hư hỏng đến mức ai chịu nổi, ở nhà thì trời đất, ngoài cũng là tên quỷ sứ thích quậy phá khắp nơi. Cho dù mới mười tuổi mà thôi, đến bữa ăn, nó vẫn chạy theo đút từng thìa, dỗ dành mãi mới chịu ăn.
Trước khi chị Thuận về dâu ở đây, chị từng một đời chồng khác. Mới cưới một năm thì chồng đầu lâm bệnh qua đời. Không bao lâu , chị tái giá, chuyển về đây sinh sống. Người chồng thứ hai tên là Tằng Thiếu Cường, vốn khỏe mạnh hơn hẳn chồng của chị. Hai một thời gian sống êm ấm hạnh phúc, nhưng khi kết hôn nửa năm, trong lúc Tằng Thiếu Cường sửa chữa, chẳng may thương ở eo. Từ đó thể suy yếu dần, giờ vẫn đang liệt giường vì bệnh tật liên miên. Mấy năm nay, dựa bản lĩnh nuôi tằm của chị Thuận, cuộc sống hai vợ chồng mới tạm bợ qua ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-105.html.]
Những việc vốn là nỗi đau thầm kín của chị Thuận, mà Tần Hậu Anh trò mặt , xát muối vết thương lòng, khiến chị đau nhói như xé thịt. Máu nóng dồn lên tận óc, chị Thuận chỉ còn đấu một trận sống mái với đàn bà độc địa .
“Phỉ nhổ! Cô mới là kẻ lòng đen tối, nuôi cái giống ch.ó má ngu độn!”
Hai đàn bà lập tức lao ẩu đả.
“Thôi thôi thôi đừng đ.á.n.h nữa, đều là cùng làng cả mà…”
“Kìa, ai ! Lên mà can họ !”
“Hòa khí sinh tài đấy!”
….
Chủ nhiệm hội phụ nữ cất chiếc loa xuống, vội vàng tiến lên giữ chặt cánh tay chị Thuận, mấy bác gái và chị gái khác thì ghìm chặt Tần Hậu Anh.
Phụ nữ nông thôn đ.á.n.h , nếu cấu véo thì cũng nắm tóc đối phương, lúc đầu tóc hai đều bù xù, rối loạn. Chị Thuận nhổ một ngụm nước bọt, tóc của chị mụ Kim cố tình kéo một nhúm, đau đến mức nheo mắt nhăn mặt.
Mụ Kim Tam Nương cũng chẳng khá khẩm gì, mặt cào vài vệt m.á.u dài, hai cánh tay mấy phụ nữ giữ chặt phía , mà ả vẫn còn giãy giụa kêu toáng lên: “Con ch.ó Thuận! Mày là đồ khắc chồng khắc con, tao liều mạng với mày!”
“Buông !”
“Kim Gia Bảo, cháu gì hả?”
“Tần Hậu Anh, bà mau dạy thằng con trai của bà !”