"Chẳng lẽ nó hại Gia Bảo của chúng nông nỗi mà phạm tội ? Em tin gì nó! Anh tìm một thằng côn đồ đến đốt phòng nuôi tằm của nó , đến lúc đó, ai mà là do chúng chứ, cũng gì hai vợ chồng ."
"Không tìm thấy côn đồ thì tìm thằng ăn mày, nếu nó chạy thoát thì ai thể điều tra là do chúng chứ."
"Chẳng lẽ nhà họ Kim chúng trở thành trò trong thôn ?"
"Bảo bối, con trai bảo bối đáng thương của ."
Lão Tam nhà họ Kim đứa con trai đang giường bệnh, băng vải quấn đỉnh đầu thằng bé thấm đẫm vết máu, mặt mũi trắng bệch. Đây là đứa con độc đinh của nhà họ Kim bọn họ, nếu Gia Bảo mệnh hệ gì, cuộc đời còn ý nghĩa gì nữa chứ? Thằng bé chính là gốc rễ của dòng họ Kim !
Trong ánh mắt hiện lên một tia ác độc. Tần Hậu Anh đúng, bọn họ thuê một thằng du côn đến chỗ đó đốt lửa, dù đoán là do nhà họ nhưng chứng cứ thì cũng gì nhà họ Kim bọn họ.
Nếu như gì, về con trai bảo bối của bọn họ chẳng sẽ nhạo , thể diện nhà họ Kim để .
Hôm , lão Tam nhà họ Kim cũng về thôn ngay. Anh lén lút tắt đến thôn Ngoã Quán kế bên, tìm gặp Vương Đồng Tiền – một tên du côn vạ vật của làng đó. Vương Đồng Tiền là kẻ vô cùng lười biếng, suốt ngày chỉ mấy việc trộm cướp vặt, nhà nghèo đến nỗi nổi một hào dính túi, trong nhà còn một đứa con trai và một đứa con gái, đều dựa gia đình vợ giúp đỡ sống qua ngày.
Lão Tam nhà họ Kim tìm , hỏi một vụ giao dịch lớn .
Vương Đồng Tiền thích việc nặng nhọc, thích đường ngang ngõ tắt, việc phi pháp. Nghe cuộc giao dịch lớn, đôi mắt loé sáng như thấy tiền bạc rơi từ trời xuống: "Giao dịch lớn gì cơ?"
"Một mồi lửa, một trăm tệ cùng ba mươi ký phiếu gạo." Lão Tam nhà họ Kim yêu cầu của cho Vương Đồng Tiền rõ.
Vương Đồng Tiền thì vô cùng vui vẻ. Với , một trăm tệ chính là món hời lớn mà ông trời ban cho. "Việc nhận!"
"Đến chỗ , hai chúng bàn bạc kế hoạch cụ thể."
Tạ Minh Đồ đang đường lái chiếc xe tải chở hàng về thôn. Hôm nay lái xe đến công xã Vân Cẩm mua vài món đồ, chiếc túi giấy màu xám đặt ghế phụ, hé lộ một góc đỏ tươi bên trong, trông thật bắt mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-107.html.]
Lòng Tạ Minh Đồ như mở hội, điều khiển xe tải chầm chậm tiến thôn. Trên con đường đất quen thuộc, tiếng chim non ríu rít vọng , thỉnh thoảng lời chào hỏi tình của bà con khi xe lướt qua.
Gà Mái Leo Núi
Lúc ngang con hẻm nhỏ của thôn Ngõ Quán, loáng thoáng thấy tiếng thì thầm, dường như đang toan tính điều gì mờ ám.
Nếu là chuyện trò dông dài, cũng chẳng bận tâm. Tạ Minh Đồ đặc biệt nhạy cảm với những cuộc đối thoại đầy ẩn ý, cái giọng điệu lén lút, thâm độc rõ ràng là đang bày mưu tính kế hãm hại khác.
Từ nhỏ đến lớn, Tạ Minh Đồ thấy nhiều những mưu toan tương tự. Mắt khẽ rũ xuống, vốn chẳng bận tâm, bất kể khác bày trò quỷ quyệt gì, cũng chẳng hề hấn gì đến .
Anh định giả vờ như hề thấy gì.
Tạ Minh Đồ kéo cửa kính xe lên, định lái xe cho khuất. vô tình liếc thấy gói đồ vẫn ở ghế bên cạnh, khiến bất giác giật nảy mà đạp phanh gấp.
Chiếc xe tải đỗ xịch bên vệ đường.
Anh nín thở lắng những lời loáng thoáng trong gió.
Không thì thôi, mới hai kẻ đang bàn "phóng hỏa", mà địa điểm phóng hỏa khác, chính là phòng nuôi tằm nơi Mạn Mạn nhà đang việc.
Tạ Minh Đồ lặng lẽ lắng kỹ lưỡng kế hoạch chi tiết của hai kẻ , đoạn khởi động xe, về nhà họ Chu. Lúc , Tô Hiểu Mạn đang tất những đường kim mũi chỉ cuối cùng cho chiếc áo cưới của Chu Hiểu Phượng. Vừa ngẩng đầu, cô bắt gặp Tạ Cẩu Tử đang lén lút giấu diếm điều gì đó.
Tạ Minh Đồ vặn giấu xong gói đồ mang về từ trấn.
Tô Hiểu Mạn vẫn luôn cảm giác Tạ Minh Đồ đang giấu cô chuyện gì. Cô hỏi khẽ: "Anh... chuyện gì ?"
Tạ Minh Đồ ngập ngừng đáp: "Mạn Mạn... Lúc nãy đường về, một chuyện."