Tạ Minh Đồ tường tận kể những gì cho Tô Hiểu Mạn.
Tô Hiểu Mạn xong thì hoảng hồn giật b.ắ.n , cô ngờ nhà họ Kim vì thù hằn thể chuyện tày trời, dám cả gan phóng hỏa như . "Em báo cho chị Thuận ngay!"
Không mảy may nghi ngờ lời , cô tin tưởng. Tô Hiểu Mạn nhanh chóng gấp gọn chiếc áo cưới đang may dở, cùng Tạ Minh Đồ vội vã chạy tìm chị Thuận.
Sau khi chị Thuận tin , nét mặt chị thoáng cái trắng bệch, thể tin . "Đốt? Lão dám tìm phóng hỏa thật ? mà chị gì khiêu khích bọn họ cơ chứ?"
Rõ ràng từ đầu là do Tần Hậu Anh tìm chị gây sự, mà bây giờ Kim Gia Bảo vỡ đầu, sang đổ cho chị chứ?
Chị Thuận chỉ thấy oan ức tột cùng, giãi bày cùng ai.
Thế nhưng, những chuyện đối nhân xử thế, ân oán tình thù, lúc nào cũng giải quyết bằng lẽ thường. Người nhà họ Kim giờ đây chỉ trút giận lên đầu chị, nhất quyết cho rằng chị là kẻ đầu sỏ gây chuyện.
"Đây là phòng nuôi tằm của cả thôn, bọn họ dám cả gan cái chuyện tày trời như chứ!"
Gà Mái Leo Núi
"Trong đó nào chỉ tơ tằm mới thu hoạch, lẽ nào bọn họ cứ thế mà thiêu rụi sạch sành sanh ? Đây chỉ là công sức mồ hôi nước mắt của riêng chị, mà còn là thành quả lao động của cả bà con trong thôn... Lão thể tay độc ác đến mức đó chứ!?"
“Hiểu Mạn, chồng em thật sự thấy bọn họ như thế ?"
"Sao chú thể chuyện lão tam nhà họ Kim tìm phóng hỏa chứ? Hai bọn họ chẳng lẽ bàn bạc chuyện động trời như ngay giữa ngã tư đường ? Lại còn dễ dàng để khác như thế ?" Dù lão tam nhà họ Kim thật sự tìm đốt phòng nuôi tằm, thì cũng thể tình cờ để Tạ Minh Đồ lén như thế... trong lòng chị Thuận vẫn khỏi hoài nghi.
Trên đời chuyện trùng hợp đến lạ lùng như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-108.html.]
"Em thực sự thấy chuyện ." Tạ Minh Đồ kiên nhẫn giải thích một nữa kế hoạch đen tối của hai kẻ .
Tô Hiểu Mạn gật đầu, cô níu lấy vạt áo của Tạ Minh Đồ, ánh mắt tràn đầy tin tưởng .
Dù cho Tạ Minh Đồ việc bằng cách nào, Tô Hiểu Mạn vẫn quyết định tin tưởng .
Không cần tại Tạ Minh Đồ tin tức .
Sau khi trình bày xong, Tạ Minh Đồ khẽ nở một nụ chua chát. Đã từng những lúc cũng nhắc nhở vài trong thôn, nhưng ai chịu tin lời .
"Chị Thuận, thà tin còn hơn . Tối nay chúng mấy em cùng canh gác ở nhà nuôi tằm. Nếu chúng đến phóng hỏa thì càng , còn nếu dám tới, chúng sẽ bắt tại trận."
Chị Thuận mím môi, nghiêm nghị đáp: "Hiểu Mạn, em đúng lắm. Chúng thể trách oan , nhưng cũng thể để lọt bất cứ kẻ gian nào."
Đêm đó, Tô Hiểu Mạn, Tạ Minh Đồ, chị Thuận cùng với thanh niên Lâm Chi Động trong thôn tập trung canh gác gần nhà nuôi tằm. Lâm Chi Động là chồng của một thành viên tổ nuôi tằm. Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ canh giữ phía đông, còn chị Thuận cùng Lâm Chi Động phụ trách phía tây.
Gió thu se lạnh khiến nhiệt độ đêm xuống càng thấp. Tô Hiểu Mạn sát góc tường, khỏi siết chặt chiếc áo khoác . Cô ngờ cái lạnh của đêm thu thấu xương đến thế.
Lúc là đêm khuya tĩnh mịch, bên ngoài là một bầu trời đen kịt trăng , tĩnh lặng đến mức khiến rợn . Gió lùa qua vòm lá cây, phát tiếng sàn sạt.
Tô Hiểu Mạn cảm thấy cơn buồn ngủ ập đến. Sau khi xuyên đến thời đại , cô thành nếp ngủ sớm dậy sớm. Ngày nào cô cũng ngủ sớm nên sáng hôm thức dậy cũng sớm, nhất là khi trời chuyển lạnh, giấc ngủ càng thêm sâu.
Cô chỉ cuộn trong một tấm chăn thật ấm áp và đ.á.n.h một giấc thật ngon lành.