Vừa trông thấy Tô Hiểu Mạn, sắc mặt Đường Hồng liền lộ rõ sự khó chịu. Người con gái khi về nhà chồng càng thêm phần rạng rỡ, là cuộc sống hôn nhân vô cùng viên mãn. Vốn dĩ xinh , nay lấy chồng, nụ càng ngọt ngào, tươi tắn hơn.
Ngắm gương mặt của Tô Hiểu Mạn, Đường Hồng bỗng nhiên cảm thấy chút ngượng ngùng, chỉ lau sạch lớp trang điểm mặt . Cô chợt nhận , dù tô vẽ thế nào, cũng chẳng thể sánh với vẻ trong trẻo, tự nhiên của Tô Hiểu Mạn. Đứng đối diện với cô , Đường Hồng chẳng khác nào một trò hề.
Điểm duy nhất mà Đường Hồng cảm thấy thể so bì với Tô Hiểu Mạn lúc , chính là vị hôn phu của cô . Trong bụng thầm nghĩ với vẻ chua chát, dù cho chồng sắp cưới của Tô Hiểu Mạn khôi ngô đến mấy thì cũng chỉ là một nông dân chất phác, còn cô đây, chẳng mấy chốc sẽ trở thành cô dâu thành phố.
“Bố, , chị dâu ạ... Con và Minh Đồ mua chút quà về cho đây ạ.” Tô Hiểu Mạn bảo Tạ Minh Đồ mang mấy món đồ xách theo . Quà cho bố Tô Quốc Đống của hai đương nhiên là những cân t.h.u.ố.c lào loại thượng hạng cùng với một chiếc tẩu hút t.h.u.ố.c mới tinh. Vừa thấy mấy sợi t.h.u.ố.c lào óng ánh chất lượng , ông Tô Quốc Đống liền rời mắt .
“ là con gái rượu của bố, hiểu ý bố quá chừng! Chà, t.h.u.ố.c lào ngon lành cành đào thế !”
“Dạ, đây là Minh Đồ tự tay chọn cho bố đấy ạ.” Tô Hiểu Mạn vội vàng giúp Tạ Minh Đồ ghi thêm điểm trong mắt bố vợ, bởi vì hiện giờ, ưa Tạ Minh Đồ nhất trong nhà cô chính là bố cô, ông Tô Quốc Đống.
Quả nhiên, t.h.u.ố.c lào do con rể chọn, ông Tô Quốc Đống liền liếc mớ t.h.u.ố.c trong tay, bỗng nhiên cảm thấy nó kém ngon hẳn: “Xem vẫn nhiều về cách chọn t.h.u.ố.c lào cho lắm. Sau tìm hiểu thêm nhiều .”
Tạ Minh Đồ thật thà ngoan ngoãn gật đầu .
Liễu Thục Phượng bên cạnh đá nhẹ chân Tô Quốc Đống một cái, chậc lưỡi bĩu môi : “Nhìn cái vẻ đắc ý của ông kìa!”
“Mẹ, con may cho mấy bộ quần áo mới đấy ạ.”
“May quần áo cho hả con? Con bé cứ vẽ chuyện! Mẹ già , trong tủ lúc nào mà chẳng mấy bộ cũ lành lặn, lo thiếu áo mặc . Con nên để dành vải mà may thêm quần áo cho hai vợ chồng chứ, đúng Minh Đồ? Hiểu Mạn , con cũng may cho chồng con mấy bộ nữa chứ.” Liễu Thục Phượng cầm mấy bộ quần áo mới, miệng tuy nhưng trong lòng thì mừng thầm tả xiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-151.html.]
“Dạ thưa , Mạn Mạn may cho con ạ.” Cả Tạ Minh Đồ cứng đờ như khúc gỗ, mặt bà Liễu Thục Phượng, mặt cứ tủm tỉm tươi. Nhắc mới nhớ, đây là đầu tiên trong đời cảm nhận sự quan tâm chăm sóc ân cần từ những lớn tuổi trong gia đình .
Mẹ vợ kéo tay , hỏi han ngớt lời, vô cùng ân cần. Cái tấm lòng yêu thương ấm áp đến bất ngờ khiến lòng mừng lo.
Tô Hiểu Mạn thấy thế, đành để Tạ Minh Đồ đó cùng Liễu Thục Phượng, cho cô tha hồ hỏi chuyện con rể. Cũng là để "Tạ Cẩu Tử" tự nếm trải chút tình thương chan chứa của vợ dành cho .
Cả Tạ Minh Đồ cứng đờ, da đầu tê dại, đưa đôi mắt cún con tội nghiệp Tô Hiểu Mạn cầu cứu, nhưng cô chỉ mỉm , bộ bất lực giúp gì.
“Chị dâu, em mua cho chị một hộp kem dưỡng da đây . Chị bôi thử xem, thích hợp dùng để dưỡng da cho mùa thu và mùa đông đấy ạ.”
Gà Mái Leo Núi
“Ôi chao, em còn mua cho chị mấy món quà nữa !” Chị dâu cả nhà họ Tô vui vẻ, sáp gần, thủ thỉ nhỏ với Tô Hiểu Mạn.
“Còn đây là giày em mua cho cả, đây là thắt lưng mua cho hai, còn ba...”
Anh ba nhà họ Tô bên cạnh nhịn , liền vội vã cất lời: “Em gái rượu của , đợi câu của em lâu lắm đấy! Em nhớ đến ba đấy!”
“Anh ba, mà em quên ! Em mua cho một chiếc bật lửa đây .”
Anh cả cùng chị dâu cùng bếp lo bữa cơm. Tạ Minh Đồ thật sự chịu nổi tấm lòng yêu thương nồng nhiệt như nắng hạ chói chang của vợ, bèn lập tức chạy theo bố vợ Tô Quốc Đống sân việc vặt.
Liễu Thục Phượng thấy cảnh bố chồng và con rể quấn quýt bên thì vô cùng buồn , khỏi bật , thở dài mà : “Lão già nhà ông Tô , nếu hồi trẻ ông cũng cái mã như thế thì đồng ý kết hôn với ông sớm hơn hai năm !”