Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-10-08 07:05:46
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Quốc Đống thế, khịt mũi một tiếng. Ông nhớ năm xưa, cũng từng là một trai khôi ngô tiếng cả vùng, chỉ là nay tuổi già sức yếu, da dẻ nhăn nheo, khuôn mặt cũng trở nên thô kệch hơn mà thôi.

Ông liếc xéo Tạ Minh Đồ một cái đầy gay gắt. Còn nhớ đây, con gái cưng của ông khăng khăng chịu gả cho cái thằng Tạ Minh Đồ , mà chỉ cùng xa chừng mười ngày nửa tháng, chúng tay trong tay trở về, còn gọi "Minh Đồ" một cách ngọt xớt. Xem , con gái bảo bối của ông lòng cái thằng nhóc thối .

Lòng con gái đúng là như kim đáy biển, đổi xoành xoạch!

Quả nhiên, hai con nhà đều mê trai như .

“Thằng rể, cầm cái rìu sân bổ củi giúp bố.”

Liễu Thục Phượng tất tả nhà, chuyện với Dương Quế Hoa. Lòng bà lúc sướng như nở hoa, chẳng còn bận tâm đến việc con em cháu gái nhà ai gả cho cán bộ thành phố nữa. Chỉ cần con Mạn Mạn nhà bà lấy chồng cùng làng, cuộc sống vợ chồng êm ấm, thế là bà mãn nguyện lắm .

“Con Hiểu Mạn nhà chị với thằng rể thì cứ coi là sống yên ấm, tuy con bé may mắn như con bé Đường Hồng nhà em, chẳng lấy chồng thành, nhưng mà cái gả xa, lấy chồng cùng thôn, như chị đây cũng an lòng lắm .”

Nụ môi Dương Quế Hoa cứng đờ. Mặc dù Liễu Thục Phượng mặt bà vẫn vẻ thở than "Ôi dào, con gái nhà chị may mắn bằng con em ", nhưng cái mặt bà ánh lên vẻ hớn hở, cả cứ vênh váo tự mãn tả xiết.

Chẳng gì mà khoe khoang! Chỉ là một thằng con rể nhà quê rách rưới thôi chứ gì, hừm, giỏi lắm thì cái mã trai hơn khác một chút!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-152.html.]

“Có thằng con rể như thế là ấm lắm . Con Mạn Mạn nhà chị , cũng từng tơ tưởng một thanh niên trí thức, còn là con cháu trong đại viện nữa chứ. mà nhà phận hèn, mà với tới một gia đình quyền quý như thế hả em? Em xem, nếu thật sự gả một nhà như , đừng đến chuyện giàu , con bé Mạn Mạn nhà chị chắc chắn sẽ coi thường cho xem."

“Chị chỉ mỗi đứa con gái bảo bối thôi, nỡ để nó chịu cái cảnh hắt hủi khinh miệt từ nhà chồng? Mà lúc đó, nhà ngoại như chị đây chẳng thể bênh vực gì cho con bé.”

Gà Mái Leo Núi

“Đã là gia cảnh bình thường thì chớ trèo cao, gặp nhà chê . Thôi thì, gia cảnh nhà thằng Minh Đồ thế miếng, con Hiểu Mạn nhà chị mấy thằng nó đỡ đần, cuộc sống chắc chắn sẽ khấm khá lên thôi.”

Dương Quế Hoa , lập tức bĩu môi phản bác, bà khiến cái mụ Liễu Thục Phượng đang vênh váo khó chịu: “Em thấy chị lời sai bét nhé! Con Hiểu Mạn nhà chị xinh xắn thế , cho dù gả cho thanh niên trí thức Khương trong làng thì gì mà cơ chứ!”

“Vốn dĩ con Hiểu Mạn nhà chị cơ hội để gả nhà . Giá mà lúc , cứu con bé Hiểu Mạn là thanh niên trí thức Khương, thì chẳng là phước đức ba đời ? Cậu chính là con cháu cán bộ cấp cao trong đại viện đấy. Em đồn, gia cảnh nhà … đến cả các cô gái thành phố cũng xếp hàng dài để kết hôn với đấy!” Dương Quế Hoa còn cố ý nháy mắt với Liễu Thục Phượng.

“Thôi thì, con Hiểu Mạn nhà chị chỉ thiếu chút vận may thôi mà. Chị xem, nếu con bé mà lấy thanh niên trí thức Khương, thì phận nó giờ đây khác một trời một vực , còn theo chồng về thành phố, nhà chồng sẽ lo cho nó một chân việc đó chứ!”

Nghe những lời đó, bà Liễu Thục Phượng tỏ vẻ chán ghét mặt, bà khịt mũi khinh thường: “Vậy là cô nghĩ đơn giản quá đấy.”

“Nếu như lời cô , các cô gái thành phố nườm nượp kết hôn với thanh niên trí thức Khương đó, thì chẳng nhà sớm chọn đối tượng môn đăng hộ đối ?”

 

Loading...