Hầu hết các phương tiện cơ giới thời đều thuộc sở hữu của nhà nước, bằng mới lái . Chứ bằng lái xe ai học cũng , trải qua quá trình khổ luyện gắt gao mới thi đỗ. Muốn thi , chỉ tiêu/danh ngạch của cơ quan, xí nghiệp cử , hoặc mối quan hệ thì mới xin suất thi.
Liễu Triệu Cường khẽ gật đầu ghi nhớ, lẩm bẩm một : "Chờ tới cái ngày nào đó, thôn cũng nhất định sắm một chiếc xe vận tải cho riêng ."
Ông vỗ bả vai Tạ Minh Đồ: "Thằng nhóc , giỏi lắm!"
Mấy ngày nay, tiếng tăm của Tô Hiểu Mạn trong thôn hơn nhiều, chẳng còn ai bàn tán về chuyện cô từng mê mẩn thanh niên trí thức họ Khương nữa. Những chuyện lùi dĩ vãng xa xăm, giờ đây cô là một Tô Hiểu Mạn khác.
Tô Hiểu Mạn tham gia đội phụ nữ trồng dâu trong thôn, hề nề hà công việc nặng nhọc. Khi việc chung, cô còn giúp đỡ bà con, nhờ mà nhận ít thiện cảm từ các thím các bác trong làng.
Bọn họ đồn rằng, Tô Hiểu Mạn chỉ khéo léo nữ công gia chánh, mà còn ngoài học hỏi kỹ thuật nuôi tằm. Người còn hào phóng tặng cô một ít trứng tằm giống. Năm , các chị em phụ nữ trong thôn cũng dự tính sẽ học nuôi tằm, chừng còn đến nhờ Hiểu Mạn chỉ bảo cho. Bởi , ai nấy đều gây dựng mối quan hệ với cô.
Tiếng lành của Tô Hiểu Mạn ngày càng lan xa, chị dâu cả cùng chị dâu ba cũng dụng tâm ít, khéo léo ca ngợi cô khắp nơi.
“Vợ chú Năm mới chợ về, còn mua cả kem bôi tay cho chúng đấy, xoa lên da, thấy dễ chịu hẳn .”
“Mấy đứa nhỏ nhà đứa nào cũng bàn chải đ.á.n.h răng mới tinh.”
“Nhìn xem, cái hộp đựng bút , cũng là do vợ chú Năm chọn đấy… Cô đúng là an cư lạc nghiệp với chú Năm nhà .”
……
Nghe mấy chị dâu hết lời khen Tô Hiểu Mạn, những thanh niên vợ trong thôn khỏi thầm mắng Tạ Minh Đồ cái vận cứt chim, may mắn tày trời mới cưới con gái xinh , tháo vát như Tô Hiểu Mạn. Cô chỉ nấu ăn ngon, tay nghề khéo léo, mà còn thêu thùa, khâu vá, may quần áo… Người vợ như mà tìm chứ?
Tạ Minh Đồ còn lái máy kéo, điều đó càng khiến vô nam thanh niên bằng ánh mắt ngưỡng mộ ghen tỵ đến đỏ mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-155.html.]
Đến nỗi chỉ kéo trong rừng cây mà đ.á.n.h cho một trận.
“Hiểu Mạn!”
“Cháu chào thím Ba!”
Mấy ngày nay, Tô Hiểu Mạn mỗi khỏi cửa là thấy náo nhiệt hơn hẳn, ít đều thích chào hỏi cô. Các bà các thím ở nông thôn thể chân chất, ít học thức, nhưng cái tình , cái sự nhiệt thành của họ thì chẳng gì đáng chê trách.
Hôm nay, lúc cô tới tưới nước cho mấy cây dâu non, gặp một quen mặt.
—— Tôn Tiểu Xảo.
Tôn Tiểu Xảo là một cô gái nông thôn chất phác bình dị, dáng lùn, làn da ngăm đen, hai má mấy nốt tàn nhang nhỏ do phơi nắng nhiều, mái tóc bện hai b.í.m dài buông lơi lưng, mặc bộ quần áo vá chằng vá đụp.
Tô Hiểu Mạn thấy cô bé, cất tiếng gọi: “Tiểu Xảo!”
Tôn Tiểu Xảo đầu , thấy là Tô Hiểu Mạn thì khỏi ngẩn : “Hiểu Mạn?”
Cô bé nghĩ tới Tô Hiểu Mạn gọi .
Tô Hiểu Mạn và Tôn Tiểu Xảo từng là bạn , đúng hơn là hẳn là bạn . Tôn Tiểu Xảo cứ lẽo đẽo theo Tô Hiểu Mạn như cái bóng. Khi còn nhỏ, hai đứa thường quấn quýt bên . Gia cảnh Tô Hiểu Mạn khá giả hơn, bản yếu ớt, tính tình ương ngạnh, song bù nhan sắc nổi bật. Mấy đứa con trai trong thôn cố tình trêu chọc, ném đồ vật của cô, thì Tôn Tiểu Xảo, trông vẻ khỏe mạnh hơn, thường là xua đuổi bọn chúng.
Gà Mái Leo Núi
Tôn Tiểu Xảo là một cô gái tính tình hiền lành, thật thà. Ở trong thôn, hai thường xuyên chơi với . Tô Hiểu Mạn cũng thích chia cho cô bé những thức quà ngon cha cho, dây buộc tóc, chiếc gương con con những món đồ linh tinh dùng đến, đều sẽ đưa cho Tôn Tiểu Xảo.
Sau khi trưởng thành, mối tình cảm giữa hai vẫn khăng khít như xưa, mãi cho đến khi nhóm thanh niên trí thức xuống nông thôn, khi Tô Hiểu Mạn thích Khương Yến Đường, tình cảm của hai mới dần đổi khác.