Tô Hiểu Mạn bắt đầu mến mộ đám thanh niên trí thức tới từ thành phố, thích phong thái lịch thiệp, học của bọn họ, hết mực ngưỡng mộ lối ăn vận, cách chải chuốt của các cô gái thành thị, cũng bắt đầu bắt chước theo. Cô bắt đầu thấy các cô gái trong thôn mà quê mùa, tầm thường quá đỗi, đến cả Tôn Tiểu Xảo, một cô gái nông thôn chỉ học hết cấp một, cũng trở nên quê mùa, lạc hậu hẳn trong mắt cô.
Tô Hiểu Mạn chăm chăm kết với đám thanh niên trí thức, mong hòa giới của họ, cô còn gả cho Khương Yến Đường, để ngày mang tiếng là dân thành phố.
Mà Tôn Tiểu Xảo là một điều, cô cảm thấy mấy chị thanh niên trí thức từ thành phố về hợp với tụi con gái làng. Còn mấy cô thanh niên trí thức thì cứ coi Hiểu Mạn như cái gai trong mắt, hùa chọc ghẹo, cợt con bé. Tôn Tiểu Xảo thấy chướng mắt quá, bèn khuyên Tô Hiểu Mạn đừng vương vấn thanh niên trí thức Khương gì, cứ tìm một hiền lành, khỏe mạnh trong làng mà yên bề gia thất.
Hai đứa suy nghĩ khác biệt, trận cãi vã nảy lửa thì quan hệ càng lúc càng nhạt, từ đó chẳng còn qua nữa.
Gia cảnh nhà Tôn Tiểu Xảo dư dả, mới đây cha cô đổ bệnh, nên cô cố ý né tránh Hiểu Mạn. Hai một quãng thời gian dài gặp mặt.
Cô chỉ là trong thôn , Tô Hiểu Mạn rơi xuống nước, Tạ lão ngũ nhà họ Tạ cứu mạng, đó ép gả cho . Cô còn cuộn trong chăn, tủi mãi vì đứa bạn . Tuy rằng cô cũng Tô Hiểu Mạn và Khương Yến Đường ở bên , thế nhưng trong lòng vẫn thầm mong con bạn như ý.
Ai mà ngờ kết quả nông nỗi ?
Tô Hiểu Mạn xinh lấy thằng "Tạ lão ngũ" nghèo rớt mồng tơi trong làng. Ấy thế mà, theo lẽ thường, với nhan sắc và gia cảnh như Tôn Tiểu Xảo cô đây, mới đúng là hợp với cái loại "tiểu tử nghèo" như Tạ lão ngũ đó chứ. Tô Hiểu Mạn cao ngạo là thế, giờ gả cho Tạ lão ngũ thì chắc chịu nhiều tủi hờn lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-156.html.]
Ban đầu, Tôn Tiểu Xảo đến thăm hỏi, an ủi Hiểu Mạn, nhưng cứ cửa nhà họ Tạ mấy bận, rốt cuộc vẫn dám bước .
Sau đó, cô Tô Hiểu Mạn đổi , con bé còn vương vấn thanh niên trí thức Khương nữa, mà yên sống với Tạ lão ngũ, còn rủ học tập ở bên ngoài. Nghe đợt học tập trở về, Tạ lão ngũ như lột xác, hóa thành một trai tuấn tú, phong độ hẳn .
là như thật! Mấy ngày nay, khi Tạ Minh Đồ lái máy kéo qua thôn, Tôn Tiểu Xảo cố tình ngước mấy bận. Không ngờ cái "tiểu tử nghèo" ngày nào, giờ ăn vận sạch sẽ hóa một đàn ông khôi ngô, khiến mấy cô gái trong làng cứ đỏ mặt thẹn thùng. Huống hồ, còn lái máy kéo, mấy hôm công xã còn đích tìm đến sửa máy nữa chứ. Quả là một đàn ông năng lực thật sự! Tôn Tiểu Xảo mừng cho đứa bạn từng của .
“Tiểu Xảo, lâu gặp .” Tô Hiểu Mạn một tiếng, tới kéo tay Tôn Tiểu Xảo. “Trước đó tớ học tập ở bên ngoài, còn mang quà về cho nữa, là một hộp kem dưỡng da Thượng Hải, còn cả xà phòng thơm nữa đó.”
Tô Hiểu Mạn hàn gắn tình bạn với Tôn Tiểu Xảo. Bởi vì, ký ức của "Tô Hiểu Mạn nguyên bản", cô nhận rằng từ nhỏ đến lớn, Tôn Tiểu Xảo là bạn thật lòng hiếm mà cô từng sở hữu. Trước , những cô chị em "tiểu thư" quyền quý của cô, mối quan hệ vốn dĩ hời hợt, chỉ chạy theo phong trào, cả đám giỏi nhất là ngoài xem kịch và nhân lúc sa cơ thì vùi dập khác...
Còn Tôn Tiểu Xảo trong ký ức của cô... Hiểu Mạn vẫn còn nhớ rõ hai cô nhóc ngốc nghếch cùng chơi bùn ruộng, giấu cha lén xuống sông nghịch nước. Mùa hè, hai đứa nắm tay bắt ếch xanh. Khi , Tô Hiểu Mạn nhát gan lắm, bờ ruộng thấy một con cóc ghẻ to hơn cả đầu mà sợ đến mức ré lên giữa ban ngày, vẫn là Tôn Tiểu Xảo ở bên cạnh dỗ dành, an ủi.
Lại một khác, tan học tiểu học, hai đứa gặp một con rắn đen sì to vật vã đang phơi nắng bên vệ đường, nó còn to hơn cả bắp đùi hai đứa. Cả hai sợ tới mức hồn xiêu phách lạc, nắm tay chạy như bay về nhà...
Gà Mái Leo Núi
Một tình cảm và ký ức thật đơn thuần, mỗi nhớ tới những chuyện , Tô Hiểu Mạn cảm thấy một nỗi ấm áp dịu dàng.