Tạ Minh Đồ tới nơi, tìm mượn đủ dụng cụ và linh kiện. Trước mặt ông phụ trách và Tô Hiểu Mạn, thoăn thoắt tháo dỡ ba cỗ máy may, mà lắp ráp chúng thành một cỗ máy chỉnh như mới. Cảnh tượng đó khiến Tô Hiểu Mạn và ông Vương Phong Sơn mắt tròn mắt dẹt, kinh ngạc đến ngẩn .
“Chồng cô là học trò của ông thợ sửa máy nào đó ?” Vương Phong Sơn kìm sự tò mò mà hỏi.
Tô Hiểu Mạn ậm ừ đáp lời, rõ.
Tạ Minh Đồ thiên phú với máy móc quả thực đáng kinh ngạc. Không chỉ am tường cách sửa chữa, tháo dỡ máy móc, mà khả năng lắp ráp của còn mạnh hơn gấp bội. Bản tài qua là nhớ, sót một chi tiết nào. Tô Hiểu Mạn đoán chừng còn thể tháo tung cả chiếc máy kéo lắp ráp cho nó chạy chứ.
Anh sửa , mà chiếc máy kéo thể sử dụng tiếp!
Trước đó, ông Vương Phong Sơn với họ rằng mấy cỗ máy may hỏng lâu, thể bán cho họ mười đồng bạc một chiếc. Như , họ bỏ ba mươi đồng bạc để mua ba cỗ máy cũ kỹ, lắp ráp thành một chiếc máy may gần như mới tinh.
Tô Hiểu Mạn xỏ chỉ, tìm mảnh vải vụn may thử vài đường, kìm niềm vui sướng. “Chạy lắm, còn êm hơn cả cỗ máy nhà Chu Hiểu Phượng nữa! Minh Đồ , còn nâng cấp nó lên đấy?”
Tạ Minh Đồ gật gật đầu. “Mạn Mạn, em thấy ưng ý ?”
“Tuyệt lắm, hơn em tưởng tượng nhiều.” Vốn dĩ, Tô Hiểu Mạn đống sắt vụn đồng nát , cứ nghĩ dù lắp ráp cũng chẳng thể chạy như những cỗ máy mới tinh.
, điều kiện thời nay còn nhiều khó khăn, Tô Hiểu Mạn tin tưởng tay nghề của , dù máy kém một chút, cô vẫn thể khiến nó phát huy công dụng tối đa.
Nào ngờ, Tạ Minh Đồ khi lắp ráp , nó hoạt động trơn tru đến thế, quả là quá sức tưởng tượng.
Gà Mái Leo Núi
Ba mươi đồng bạc đổi lấy một cỗ máy may mới toanh!
Mà nó sẽ phục vụ cho bao nhiêu sản phẩm chứ!
Chính là , chồng cô, lắp ráp nên đó!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-159.html.]
Tô Hiểu Mạn kìm , ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ về phía Tạ Minh Đồ. “Anh đúng là quá tài tình!”
Tạ Cẩu Tử thật đúng là một thanh niên kho kiến thức sống, chỉ lên núi săn gà, bắt thỏ, mà còn sửa cả máy kéo lẫn máy may.
Tạ Minh Đồ vốn đang yên, nhưng khi bắt gặp ánh mắt lấp lánh như trời của cô, bỗng lúng túng, chân tay đặt . Trong lòng , niềm vui và sự phấn khích tên cứ dâng trào, khiến nóng ran.
Được Mạn Mạn khích lệ, thấy như thể sửa thêm vô máy may nữa cho cô.
Từ khi bắt đầu theo Chu Hạ Cường học sửa máy kéo, nhận nhớ cấu tạo của những cỗ máy dễ dàng, trực giác luôn mách bảo nên bắt đầu từ .
"Anh còn sửa những loại máy móc khác ư? Nhà máy chúng đang một chiếc hỏng, mà thợ sửa chữa chuyên nghiệp thì tuần mới tới ." Nhìn khí chất của cặp vợ chồng trẻ tuổi mắt, nom thật học thức, Vương Phong Sơn nghĩ thầm, lẽ họ là học trò của một thầy thợ lành nghề, hoặc cũng thể là sinh viên chuyên ngành nào đó. Dẫu cũng là bệnh thì vái tứ phương, ông kìm mà mở lời hỏi.
Nếu đối phương thể sửa hết máy móc , đó đúng là giải quyết vấn đề cấp bách cho nhà máy của ông.
Tạ Minh Đồ do dự Tô Hiểu Mạn, cô liền đẩy nhẹ cánh tay , hiệu cho cứ thử sức xem .
Tô Hiểu Mạn cảm thấy thiên phú như , cần khai thác nhiều hơn. Hiện giờ cơ hội, thì cứ đến xem thử một chút, sửa cũng chẳng gì ngại.
"Không cả, chúng về muộn hơn hai ngày cũng thành vấn đề."
Phỏng chừng cũng chỉ chịu vài lời cằn nhằn của Tôn Mai mà thôi, đương nhiên, cũng khả năng bà sẽ vui vẻ ở cửa chờ đợi họ, còn chuẩn sẵn đồ ăn ngon lành.
Vương Phong Sơn dẫn họ tới cỗ máy hỏng nặng, đó là một chiếc máy kéo vải tân tiến cồng kềnh, bên cạnh máy còn một bản thuyết minh cấu tạo, nhưng đó chủ yếu là tiếng Anh.
Tạ Minh Đồ cầm lấy bản thuyết minh, cúi đầu nghiêm túc xem xét.