Tô Hiểu Mạn nhận lấy đồ vật từ tay chị dâu, mời chị xuống chiếc ghế băng mới đóng, còn rót cho chị một cốc nước đường. Mấy bông hoa quế vàng nhạt lững lờ trôi trong cốc, hương thơm hòa cùng vị ngọt, thanh tao mấy.
Người chị dâu chú ý thấy, chiếc ghế băng chị đang là mới đóng. Trên chiếc bàn vuông mặt còn trải một tấm khăn trải bàn tươi mát, nhã nhặn, giữa bàn đặt một ống tre đựng nước, bên trong cắm mấy cành hoa quế ngắt.
Kể từ khi xác định tìm hiểu Tạ Minh Đồ, nghĩ đến việc hai thể sẽ trở thành vợ chồng, cùng hết cuộc đời, Tô Hiểu Mạn liền cho phép cuộc sống sinh hoạt của cứ tạm bợ, qua loa như nữa.
Cô và Tạ Minh Đồ cùng dọn dẹp nhà cửa từ trong ngoài, lợp ngói mái nhà. Tạ Minh Đồ khéo tay nghề mộc, Tô Hiểu Mạn liền nhờ sửa sang cửa sổ, còn những hòm tủ, bàn ghế cũ nát hỏng hóc trong nhà đều mang ngoài xử lý.
Cả hai dùng tre trúc và củi khô núi để những món đồ gia dụng đơn giản. Đến lúc , Tô Hiểu Mạn mới vỡ lẽ, Cẩu Tử nhà cô quả thật như một kho tàng bí ẩn, luôn khiến cô từ ngạc nhiên đến ngạc nhiên khác. Tạ Minh Đồ chỉ nghề mộc, còn tinh thông đan lát đồ tre trúc, nào là giỏ, là sọt, là rổ rá, đủ loại đồ dùng. Điều đáng ngạc nhiên hơn cả là còn hình các con vật nhỏ bằng tre. Mới hôm qua, dùng cây tre cho cô một chú heo đất tiết kiệm, giờ đang cô cất trong hòm tủ.
Ngoài những thứ , còn khắc gỗ. Chuyện thì Tô Hiểu Mạn đoán từ sớm, dù đây cũng từng cho cô mấy món đồ lặt vặt, ngày nào cô chẳng thấy cầm d.a.o nhỏ tỉ mẩn đẽo gọt mấy mảnh gỗ.
Tô Hiểu Mạn vẽ một chú ch.ó lớn, nhờ khắc thành hình. Rất nhanh đó, điêu khắc cho cô một chú ch.ó gỗ sống động như thật. Lát , còn tự ý điêu khắc thêm một “Tô Hiểu Mạn” khác.
“Tô Hiểu Mạn” mà điêu khắc cũng là một cô gái nhỏ vô cùng xinh xắn, biểu cảm và ngũ quan sống động như thật, đang hiền hòa mỉm về phía , hai b.í.m tóc dài xinh buông xõa vai. Từ từng chi tiết nhỏ, thể thấy điêu khắc vô cùng dụng tâm, gửi gắm trọn vẹn tình yêu trong đó.
Tô Hiểu Mạn ngắm mấy pho tượng gỗ khắc hình , lòng tràn ngập niềm vui và sự yêu thích. Cô nghĩ, nếu Cẩu Tử thêm cái sạp, chắc hẳn thể mở ngay một hàng kẹo kéo tạo hình cũng nên.
Cẩu Tử quả là đa tài đa nghệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-167.html.]
Để khoe tài khéo léo của , Tô Hiểu Mạn cũng dùng vải và giấy nên những đóa hoa giả xinh xắn dùng để trang trí trong nhà. Chị dâu Tô đặc biệt thích đóa hoa lụa đỏ cô . Tô Hiểu Mạn liền cài một đóa nhỏ lên mái tóc chị, phần còn thì đưa chị mang về.
Chị dâu Tô ở một lát cũng xin phép về.
Gà Mái Leo Núi
Tô Hiểu Mạn định bụng tự tay mang bộ chăn đệm hoa lan giặt một . Vừa lúc Tạ Minh Đồ trở về, cô liền nhanh nhảu túm lấy , chỉ huy Tạ Cẩu Tử mang chăn giặt sạch sẽ.
Tạ Minh Đồ còn kịp uống một ngụm nước, ngoan ngoãn ôm bộ chăn đệm bên giếng, giặt giũ sạch sẽ phơi phóng cẩn thận.
Giặt giũ xong xuôi, ngước lên thấy Tô Hiểu Mạn bưng một cốc nước đường , cô kéo tay phòng.
Thay đổi của căn nhà khiến Tạ Minh Đồ là vui mừng hơn cả. Ngôi nhà ở mười mấy năm trời, bao năm qua vẫn cứ âm u, ẩm thấp, ảm đạm thiếu sức sống. Ấy mà giờ đây, mỗi góc nhỏ đều dường như tràn ngập ánh mặt trời, toát lên vẻ bừng bừng sinh khí, trong khí còn vương vấn mùi hương thoang thoảng dịu nhẹ.
Vừa ngẩng đầu, thấy cô. Nàng bên bậu cửa sổ, chân đạp máy may, đầu khẽ cúi, vài lọn tóc đen mỏng manh khẽ dính khuôn mặt đoan trang, dịu dàng. Cả gian phòng nhỏ vang lên tiếng máy móc vận hành đều đều.
Tạ Minh Đồ khẽ cúi đầu, nhấp một ngụm nước đường pha mật ong. Vị ngọt thanh của cam lan tỏa nơi đầu lưỡi.
thứ ngọt ngào trong lòng lúc còn hơn hẳn vị nước cam . Một cảm giác mãn nguyện, ấm áp ngập tràn. Tạ Minh Đồ thầm nghĩ, ông trời quả thực bạc đãi , đưa Mạn Mạn đến bên đời .