Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:21:02
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bởi vì hiện tại trí nhớ , ông cũng nhớ rõ lúc còn trẻ dễ dàng thuộc sách như .

Tạ Minh Đồ Vương Hoài Tiên , chợt tin rằng, và thầm nghĩ trong lòng, đây Mạn Mạn vẫn luôn khen ưu tú, trí nhớ , là thiên tài hiếm thấy, chắc hẳn chỉ là lời an ủi mà thôi.

Gà Mái Leo Núi

Trên thực tế, những vị giáo sư uyên bác như thầy, thời trẻ tuổi chắc chắn đều là tài năng thiên bẩm, chỉ qua là nhớ. Anh cũng xuất chúng gì cho cam, chỉ là một bình thường trí nhớ hơn một chút.

Huống hồ, sách còn ít hơn những công tác văn hóa như thầy vài năm. Về , còn nỗ lực hơn nữa mới .

Vương Hoài Tiên Tô Hiểu Mạn qua một , Tô Hiểu Mạn quả thực tài giỏi như Tạ Minh Đồ, cô thành thật cầm sách, vài câu tiếng Anh sai chữ nào.

“Hai em đều là những ham học, nếu đến đây mượn sách thì cứ việc đến, nơi luôn rộng cửa chào đón các em.”

Vương Hoài Tiên dứt lời, hỏi bọn họ là học sinh ở . Tô Hiểu Mạn giải thích rằng hai chỉ là học sinh bình thường trong thôn, học hết bậc tiểu học thì thôi học nữa, chỉ thể tranh thủ một ít sách vở thôi.

Nghe câu trả lời như , Vương Hoài Tiên cũng quá thất vọng. Mấy năm , việc học hành đình trệ, nhiều học sinh học trở về nhà. Cho dù bây giờ đến trường cấp ba thì thật cũng chẳng học là bao.

Sự quan tâm của cả giáo viên và học sinh đều đặt nặng việc học văn hóa.

Trình độ học sinh trung học mấy năm nay kém cỏi, một bộ phận lớn còn kém xa những thuộc khóa "lão tam" năm xưa. Chính những mới là lớp học sinh tiếp xúc với nền giáo d.ụ.c trung học chân chính. Bởi , khi khôi phục kỳ thi đại học, thành tích xuất sắc nhất vẫn thuộc về các khóa "lão tam" đó.

“Các em tự học ở nhà cũng , . Nếu vấn đề gì hiểu, cứ việc đến tìm . Các em nhớ rằng thể từ bỏ việc học tập. Đọc sách nhất định thể mang lợi lộc gì cho chúng , nhưng nó thể phong phú đời sống tinh thần của một , đây mới là điều quan trọng nhất.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-182.html.]

Trước khi Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ rời , Vương Hoài Tiên đưa cho họ mấy bản tài liệu, một ít nhận xét ngoại văn. Ông bọn họ thử về nhà phiên dịch chúng sang tiếng Trung.

“Bây giờ đang phiên dịch viên, các em thử sức một xem. Nếu chất lượng bản dịch đạt tiêu chuẩn, sẽ cố gắng tranh thủ một ít phí phiên dịch cho các em.”

Khi thấy những lời đó, mắt Tô Hiểu Mạn lập tức sáng bừng. Hai họ chỉ ngoài một chuyến mà phát hiện một cơ hội kiếm thêm thu nhập.

Bây giờ, buổi tối của cái niên đại cơ bản bất kỳ hoạt động giải trí nào, chi bằng ở nhà phụ giúp dịch tài liệu kiếm thêm một ít tiền trang trải.

Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ mang theo những tài liệu đó trở về cùng . Sau khi họ khỏi, Vương Hoài Tiên cũng tìm điều tra lai lịch của cả hai. Họ đều xuất nông dân. Ông bên cửa sổ mặt trời lặn, khỏi thổn thức tiếc nuối cho những nhân tài lãng phí.

Mấy ngày , Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ đêm đêm thắp đèn dầu, cùng ghé bàn dịch tài liệu. Phần lớn bản nháp đều do Tạ Minh Đồ soạn, Tô Hiểu Mạn phụ trách chỉnh sửa giúp . Cuối cùng, Tạ Minh Đồ cẩn thận chép cho ngay ngắn.

Tô Hiểu Mạn còn mua cho Tạ Minh Đồ bảng chữ mẫu ở huyện. Giờ đây, Tạ Cẩu Tử ngày nào từng bước cải thiện, còn chữ “cẩu bò” nữa.

Chữ của càng ngày càng .

Chữ của Tạ Minh Đồ từng quy củ nhưng gì đặc sắc. Bây giờ Tô Hiểu Mạn chữ của thì cảm thấy nó toát lên một nét quật cường và phóng khoáng, như rồng bay phượng múa, chỉ là còn thiếu một chút sự tự tin.

Sống sự chèn ép, ai coi trọng suốt bao năm, Tạ Minh Đồ cứ thế lớn lên với dáng vẻ còng lưng, cúi đầu, hệt như một hạt bụi nhỏ vô hình trong góc khuất.

Có lẽ bây giờ ý thức rằng là một viên minh châu phủ bụi, chỉ là dám tin tưởng mà thôi.

 

Loading...