Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:21:08
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước khi hai về thôn, họ ghé chợ thành phố mua ít sữa mạch nha và kẹo sô cô la sữa. Loại kẹo mới sản xuất như sô cô la chỉ ở thành phố mới mua . Tô Hiểu Mạn bóc một viên kẹo sữa hình thỏ , đút miệng Tạ Minh Đồ.

Tạ Minh Đồ cúi đầu, lông mày nhíu , cảm thấy chút ngọt quá.

"Sao ? Không thích ăn kẹo ?" Nhìn vẻ mặt , ngoài chắc còn tưởng đang nuốt t.h.u.ố.c đắng, rõ ràng đây là một viên kẹo bơ thơm ngọt mà. Tô Hiểu Mạn cũng thích ăn loại kẹo sữa mềm ngọt ngào .

"Ngọt quá." Tạ Minh Đồ nhẹ nhàng : "Mạn Mạn ăn ."

"Vậy thì cho ăn vị đắng ." Tô Hiểu Mạn xé kẹo sô cô la , đưa đến bên miệng . Sô cô la hàm lượng calo cao và thể bổ sung thể lực, vả , Tạ Cẩu Tử chắc hẳn cần lo lắng béo phì.

Da thịt của đàn ông thật săn chắc, hình một chút mỡ thừa, dù nhiều thịt nữa thì cũng là cơ bắp cuồn cuộn. Đôi chân dài miên man thật khiến cô ghen tị. Đặc biệt là lúc ngay bên cạnh, ánh mắt cô vô thức lướt qua đôi chân dài săn chắc .

Rõ ràng đàn ông của lớn lên cũng trai.

Vừa mới ăn xong một viên kẹo sữa, lẽ Tạ Minh Đồ ăn thêm, nhưng chỉ cần là Mạn Mạn đút cho ăn thì thể từ chối ?

Vị đắng của sô cô la tan trong miệng biến thành một vị thơm ngọt đậm đà, dường như vị càng đắng thì càng ngọt.

“Anh còn ăn thêm ?” Tô Hiểu Mạn lắc lắc viên kẹo trong tay. Cô cảm thấy hồi nhỏ Tạ Minh Đồ chắc chắn từng ăn kẹo, bây giờ cô cho ăn thêm vài viên để bù đắp những thiếu thốn của tuổi thơ.

Tạ Minh Đồ: “…”

“Mạn Mạn đút, sẽ ăn.”

Tô Hiểu Mạn vui vẻ, “Được thôi, em đút cho thêm một viên kẹo sữa.”

Tạ Minh Đồ nhắm mắt , khẽ gật đầu.

“Làm gì mà đến mức như ? Không chỉ là ăn một viên kẹo sữa mà cứ như chiến trường ?” Tô Hiểu Mạn mỉm , đưa viên kẹo sữa miệng .

Hàm răng của cô mới khẽ c.ắ.n hai dấu viên kẹo thì bỗng nhiên, môi cô ai đó chặn , hàm răng hé mở, đầu lưỡi cuốn lấy, viên kẹo sữa thơm mềm mại cũng biến mất dấu vết trong khoang miệng .

Tô Hiểu Mạn ngỡ ngàng đàn ông mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-188.html.]

“Không Mạn Mạn cho ăn kẹo sữa ?” Kẻ ăn vụng kẹo còn thản nhiên biện minh cho hành động của .

“Mạn Mạn, em vẫn sẽ còn đút cho chứ?” Tạ Minh Đồ cảm thấy nếu mỗi ngày đều cho ăn kẹo như thế , sẽ mê mẩn kẹo cả đời mất thôi.

“Không cho!” Trong miệng còn vương chút ngọt ngào, Tô Hiểu Mạn trừng mắt đàn ông mặt đá bắp chân , “Cái đồ ranh mãnh, học hư đó!”

“Mạn Mạn, em đừng tức giận.”

“Để cõng em về.”

Hai trở thôn Kiều Tâm, thẳng về Tạ gia mà đến thẳng Tô gia, mang kẹo và sữa mạch nha đến biếu vợ Liễu Thục Phượng.

Liễu Thục Phượng tay cầm túi quà, cả ngây .

“Cho ?”

“Mẹ, nếm thử , thứ là sô cô la đó.”

“Này hai đứa đây là…” Liễu Thục Phượng tài nào đoán nổi hai đứa kiếm những thứ , bà giật nảy , “Này hai đứa, nhưng đừng bậy bạ, đừng tơ hào buôn bán riêng tư đó!”

Liễu Thục Phượng cho rằng con gái con rể bắt chước Trương Lị Lị buôn bán kiếm lời, , thể , nếu như bắt , cả đại đội sẽ đưa lao động cải tạo mất thôi.

“Hai đứa thật cho , tiền mua đồ từ ?”

Tô Hiểu Mạn cho Liễu Thục Phượng một nụ an ủi. Điều đó Liễu Thục Phượng giận thương mà trừng mắt cô mấy lượt, “Con còn , con chuyện nghiêm trọng .”

“Mẹ, cứ yên tâm, đây là tiền bạc con gái và con rể kiếm bằng mồ hôi công sức chân chính.” Tô Hiểu Mạn bảo Tạ Minh Đồ đem một chồng bản thảo ngoại ngữ đưa cho Liễu Thục Phượng xem, “Lần tụi con thành phố và gặp một vị giáo sư phiên dịch, tụi con giúp ông dịch mấy bản thảo trả chút tiền công.”

“Cái gì?” Liễu Thục Phượng bàng hoàng kinh ngạc, “Con còn thể giúp khác phiên dịch á?” Trừ khi heo thể trèo lên cây!

Gà Mái Leo Núi

Đối với cái lý do mà Tô Hiểu Mạn đưa , Liễu Thục Phượng càng đinh ninh rằng cô lên thành phố đầu cơ trục lợi.

 

Loading...