Chuyện chia hộ của nhà họ Tạ kết thúc trong ảm đạm, cuối cùng vẫn thành công tách , bởi vì ai còn tâm trạng để tiếp tục việc nữa. Anh cả Tạ thấy thì dứt khoát cũng đòi thêm tiền trong tay bố nữa, dẫn theo Tần Tú Anh cùng mấy đứa trẻ và túi đồ lỉnh kỉnh về nhà .
Ngày hôm , họ hàng rào ngăn giữa hai nhà, coi như dứt khoát chuyện tách hộ .
Giờ cứ tạm thời ở đây , đợi một thời gian nữa, sẽ xây một căn nhà khác trong thôn.
Tạ Minh Đồ và Tô Hiểu Mạn chuyển đồ đạc từ căn phòng cũ của ở nhà họ Tạ sang căn phòng nhà họ Tô. Những còn trong nhà họ Tạ cạnh đó cũng ai dám lên tiếng ngăn cản. Ông Tạ rụt rè nép trong phòng, cuộn tròn giữa làn khói t.h.u.ố.c mù mịt. Ông chỉ ước chừng thể biến mất ngay lập tức, chẳng còn đối mặt với thực tế phũ phàng.
Là một chút thể diện, ông Tạ giờ đây thấy mặt mũi chẳng còn. Chuyện nhà chẳng may đồn khắp thôn, khiến ông khó lòng hình dung ngày mai đường sẽ đối diện với ánh mắt soi mói của . Nghĩ nghĩ , ông Tạ chỉ còn ôm mối hận trong lòng, thầm trách ngày trẻ sai lầm khi rước Tôn Mai về nhà.
Mải vùi đầu mớ suy nghĩ rối bời, ông chẳng còn tâm trí để ý đến việc vợ chồng Tạ Minh Đồ chuyển đồ đạc . Người con trai thứ của nhà họ Tạ thì vội vàng đuổi theo Tôn Mai. Còn Hứa Diễm Lan, cô kéo Tạ Diệu Tổ nép một bên, dám ho he lời nào. Tạ Diệu Tổ tuy vẻ gì đó, nhưng bịt miệng, cho năng lung tung. Hứa Diễm Lan rõ cảnh nhà chồng đang rối như tơ vò. Không Tôn Mai ở đây, cô cũng chẳng dám lớn tiếng giở thói càn quấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-216.html.]
Riêng con trai út của nhà họ Tạ, giờ đây chẳng còn màng đến việc Tạ Minh Đồ là con ruột Khương Yến Đường em với . Vợ con ly tán, Chu Tiểu Hủy cắt đứt tình nghĩa, hai đứa con gái cũng theo vợ cũ mà . Đứa con trai duy nhất còn kịp chào đời cũng mất. Đối với , những đau khổ còn lớn hơn bất cứ chuyện gì khác đời.
Tạ Minh Đồ nhanh chóng dọn xong đồ đạc của hai . Sau cùng, vớ lấy một cây búa tạ lớn, dứt khoát giáng xuống căn phòng xập xệ từng là nơi tá túc trong nhà họ Tạ. Vài tiếng "loảng xoảng", "rầm rầm" vang lên, cả gian phòng biến thành một đống gạch vụn và đất đá ngổn ngang.
Anh tận mắt gian phòng ở bao đêm trường từ từ sụp đổ, tựa như những ngày tháng tăm tối, đầy khổ đau cũng theo tiếng "ầm ầm" mà tan biến trong ký ức. Sau cùng, chỉ còn những ký ức ấm áp bên Mạn Mạn, cùng với ánh sáng mặt trời dịu dàng, rực rỡ. Tạ Minh Đồ nhất quyết để căn phòng cho nhà họ Tạ.
Tô Hiểu Mạn những hành động đó của , cũng chẳng hề khuyên can, chỉ lặng lẽ cạnh bên quan sát. Người trong thôn đương nhiên cũng để mắt tới hành động của Tạ Minh Đồ, nhưng một ai dám ngăn cản. Dẫu thì căn phòng phá hủy cũng chẳng tài sản chung của làng. Hơn nữa, điều cốt yếu là trong tay đang lăm lăm cây búa. Mà búa thì gì mắt , ai mà dám tới gần!
Ai nấy đều hiểu rõ Tạ Minh Đồ đang ấm ức và giận dữ đến nhường nào. Một vốn dĩ sống trong nhung lụa, lớn lên vui vẻ với gia cảnh ấm êm, đ.á.n.h tráo từ khi lọt lòng, đẩy cảnh nghèo khó, đ.á.n.h đập, hành hạ từ tấm bé... thử hỏi ai mà phẫn uất? Huống hồ, chỉ mới đập phá căn nhà thôi đấy. Nếu đổi là khác, e rằng cầm búa bổ vỡ đầu kẻ thủ ác cũng nên!
Gà Mái Leo Núi
Vốn dĩ, vẫn một vài bà con họ hàng của nhà họ Tạ dùng cái gọi là "đạo lý tình cảm" để khuyên nhủ Tạ Minh Đồ. Họ nương tay cho nhà họ Tạ, bỏ qua cho Tôn Mai - kẻ gây bao lầm. Bởi lẽ, tuy năm xưa bà chuyện tày trời như , nhưng ít cũng còn chút lương tâm nuôi khôn lớn. Công ơn nuôi dưỡng dù cũng là công...