Tô Hiểu Mạn từng dịp gặp qua vị đại thiếu gia chân chính của Tần gia, thừa kế tương lai của cả dòng họ. Cái gã con riêng chẳng qua chỉ là kẻ đẩy bia đỡ đạn, cũng thể tung hoành bao lâu. Nghĩ đến đây, khóe miệng Tô Hiểu Mạn bất giác giật giật. Cô ngẩng đầu, bắt gặp Tạ Minh Đồ đang đối diện, trong lòng chợt dâng lên chút ngạc nhiên.
Trong khoảnh khắc , một tia sáng bất chợt lóe lên trong đầu cô tựa như pháo hoa rực rỡ. Cô bỗng nhận , đôi mắt đen láy sâu thẳm, sống mũi cao thẳng của Tạ Minh Đồ mà giống với vị đại thiếu gia Tần gia trong ký ức kiếp đến lạ.
Chẳng qua, một thì vận âu phục, giày da, toát lên vẻ chững chạc cùng cử chỉ quyến rũ của một đàn ông thành đạt, là một nhân vật quyền cao chức trọng thật sự. Còn Tạ Cẩu Tử mặt cô bây giờ, chỉ là một thiếu niên cao gầy mười tám, mười chín tuổi còn vẹn nguyên vẻ ngây thơ, non nớt.
Lẽ nào họ thể trông giống đến ?
Ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu khiến Tô Hiểu Mạn cảm thấy vô cùng ngượng ngùng. Cô thầm nhủ chắc ảo giác , bởi cô sớm chẳng còn nhớ rõ hình dáng của vị đại thiếu gia Tần gia nữa. Một phần vì lâu nhớ đến, phần khác là do khí thế của quá mạnh, khiến Tô Hiểu Mạn ngày cũng dám thẳng.
Có lẽ do bây giờ cô đắm chìm tình yêu, nên mỗi khi nghĩ đến ai, đều tự chủ mà liên tưởng đến Tạ Cẩu Tử "nhà ".
Hơn nữa, dẫu cho hai họ thật sự giống chăng nữa, thì đó cũng chỉ là chuyện của kiếp , những con từ kiếp cũng sẽ bao giờ xuất hiện mặt cô nữa.
Giờ đây, cô là Tô Hiểu Mạn của những năm 70 .
Nếu đến năm 2020 của tương lai, khi đó cô cũng bước sang tuổi lục tuần .
“Mạn Mạn, em thế?” Nhận thấy Tô Hiểu Mạn đang thất thần, Tạ Minh Đồ liền lo lắng hỏi.
Tô Hiểu Mạn nắm lấy bàn tay , khẽ cào nhẹ mấy cái trong lòng bàn tay, thì thầm: “Không gì . Em chỉ chợt nhận thật sự thích đấy thôi.”
Nếu , cô thể khắc sâu từng đường nét khuôn mặt lòng chứ.
“Anh cũng thích Mạn Mạn!”
Sau khi đáp lời cô, Tạ Cẩu Tử liền vươn , siết chặt cô lòng. Chàng thanh niên cao gầy càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, mỗi ôm cô đều khiến cô tránh cũng chẳng thoát.
Đành lòng để trai kích động ôm lấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-219.html.]
May mắn , Tạ Cẩu Tử "nhà cô" tạm thời vẫn cách ôm cô say đắm, cũng học những nụ hôn cuồng nhiệt kiểu phương Tây. Anh Cẩu "nhà cô" bây giờ vẫn còn là một trai vô cùng ngây thơ.
Cũng chỉ mân mê, gặm nhẹ cánh môi cô.
Cô cũng ghì lấy môi đáp . Thật , Tô Hiểu Mạn hai bọn họ thêm chút tình cảm lãng mạn, nhưng cô cũng là mới trải qua nụ hôn đầu lâu, chẳng cách hôn sâu, đành thử nếm vị ngọt nơi đầu lưỡi .
Sự thật chứng minh, đó là một hành động vô cùng sai lầm.
Dù Tạ Cẩu Tử ngây thơ hiểu sự đời, nhưng năng lực lĩnh hội của vượt xa tưởng tượng, khiến Tô Hiểu Mạn cảm thấy như đầu lưỡi sắp còn là của cô nữa .
Người hôn như cô chỉ thể khổ sở bám chặt lấy cơ thể , tựa như sắp c.h.ế.t đuối.
Đến khi buông , cô thấy như thoát khỏi con thuyền hải tặc, đất bằng mà vẫn còn cảm giác bồng bềnh chân thực.
Cảm giác hôn mãnh liệt đến , Tô Hiểu Mạn từng trải qua những khoảnh khắc nồng nàn như thế, trong lòng sợ hãi thấp thỏm nghĩ đến giai đoạn kế tiếp.
Thôi, tạm thời dừng ở đây .
Gà Mái Leo Núi
Tạ Minh Đồ qua vẻ cao gầy, nhưng thực hình rắn rỏi phi thường, sức mạnh, thể lực và sự nhanh nhẹn đều vượt trội hơn thường nhiều.
Anh quả thực chút mạnh mẽ
—— Mạnh mẽ đến ngàn vạn .
Tô Hiểu Mạn tự nhận sức lực bằng , bèn nhanh chóng đổi chủ đề: “Anh nghĩ thế nào về nhà họ Khương?”
“Sao em cảm giác dường như nhận họ hàng bên ? Anh tò mò về bố ruột của ?”