Tô Hiểu Mạn thể hiểu lý do thoải mái. Cô hôn vài cái, vỗ về mãi mới dịu . Tô Hiểu Mạn cảm thấy mấy hứng thú nhận nhà họ Khương, lẽ đây chính là cách đối mặt với vấn đề .
"Người trong thôn chúng thích xem náo nhiệt, cũng sợ công an. Dù chúng gì sai, một đám cứ tích cực chủ động chuyện đông chuyện tây."
"Hôm qua xem náo nhiệt quá nhiều chuyện chia nhà, thấy những lời cũng ít. Hai đứa , hôm qua Tôn Mai còn chạy tới chỗ mấy thanh niên trí thức đấy." Liễu Thục Phượng , ôm hũ đường và bình nước sôi.
Gà Mái Leo Núi
Bà cảm thấy đây con rể quá khổ, cần uống nhiều nước ngọt một chút để bồi bổ. Ngày tháng , đôi vợ chồng sẽ sống như ngâm trong nước đường .
Tô Hiểu Mạn gật đầu. Chuyện Tôn Mai đến khu thanh niên trí thức tìm Khương Yến Đường, cô và Tạ Minh Đồ đều . Sau khi Tôn Mai những lời gì với Khương Yến Đường, ngay cả Tô Hiểu Mạn cũng cảm thấy... xem như là đủ chứ?
Cũng nên Tôn Mai hổ? Hay là nên đầu óc bà đơn giản đến mức khiến tức sôi máu.
Cố tình chính là vì một phụ nữ đầu óc đơn giản như , chuyện động trời mà để ý tới hậu quả, hại Tạ Minh Đồ chịu thiệt thòi mười mấy năm.
Tô Hiểu Mạn nghĩ, một bên giành lấy hũ đường trong tay Liễu Thục Phượng, thêm một muỗng nhỏ đường ly, đổ nước, bưng cho Tạ Minh Đồ.
Cô cảm thấy Cẩu Tử nhà cô quá vất vả , cần cho quá nhiều đường nữa.
"Con đấy, đứa nhỏ ." Liễu Thục Phượng thấy thế, gõ nhẹ lên đầu cô, "Sao cho nhiều thêm chút nữa."
"Mẹ vẫn còn đường cho hai đứa ăn mà."
"Minh Đồ thích ăn đường , đừng trêu ."
"Phải ? Vậy , cha nó với mấy đứa trai đều thích ăn mà..."
Tạ Minh Đồ ôm ly nước đường trong tay, vội vàng : "Mẹ, con cũng thích ăn ạ."
Tô Hiểu Mạn đầu gõ nhẹ lên đầu , ghét bỏ : "Anh hiện tại giống cái gì ? Giống như một cọng tỏi cố nhét trong quả quýt ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-225.html.]
Liễu Thục Phượng sửng sốt: "Có ý gì?"
Tạ Minh Đồ: "..."
"Là để chứng minh ngoài của quả quýt đó đó."
Công an huyện về thôn Kiều Tâm thăm hỏi bà con, khi nắm tình hình và rõ vụ án Tôn Mai trộm con. Vốn dĩ bà con nông thôn, khi thấy những khoác áo lính, áo công an, thường một nỗi e dè bẩm sinh.
mà giờ thì khác... Bởi mấy hôm nay quá nhiều chuyện động trời, họ cứ ấm ức trong lòng, thể nào nhịn nữa, bao nhiêu là lời dốc bầu tâm sự.
Đổi con! Lại còn là con của cán bộ! Hai đứa bé suýt chút nữa còn cùng thích một cô gái! Đến tiểu thuyết, chuyện xưa cũng chẳng dám bịa tình tiết ly kỳ đến thế !
Chuyện đúng là quá sức hấp dẫn! Có kể ba ngày ba đêm cũng hết!
Thế là, bà con thôn Kiều Tâm tự giác mời các chú công an nhà . Họ thực sự một bụng lời , cả thôn xúm , câu , kẻ câu , mồm năm miệng mười cho các chú công an cũng giật sự nhiệt tình đến đáng sợ của họ.
"Cái bà già Tôn Mai là loại lành gì , từ bé bà đối xử với thằng Tạ Cẩu Tử tệ bạc vô cùng."
"Việc bà chuyện thì gì lạ ."
"Chính là bà cố tình đ.á.n.h tráo, chúng bao nhiêu , tất cả đều thể chứng, nhiều thấy..."
Trong những thăm hỏi, nhân chứng đặc biệt nhất kể đến là Chu Tiểu Hủy, vợ cũ của Tạ lão tam. Giờ đây cô ly hôn, một tần tảo nuôi hai đứa con gái. Khi công an tới hỏi, cô liền tuôn hết tội trạng của Tôn Mai, chuyện cứ như thuộc lòng, kể đến nỗi nước mắt nước mũi giàn giụa cả mặt.
Trước ở cái nhà họ Tạ , hai thấp cổ bé họng nhất chính là cô và Tạ Minh Đồ. Chẳng ai thể minh chứng rõ hơn cô về cách Tôn Mai đối xử với Tạ Minh Đồ hằng ngày.
"Bà căn bản coi thằng bé là con ruột mà đối đãi chút nào."
"Thật sự quá t.h.ả.m thương..."