Khi Tôn Mai áp giải khỏi nhà họ Tạ, những trong gia đình căn bản chẳng dám ngăn cản, thậm chí còn trốn tránh thật xa. Ông Tạ lấy vài chai rượu uống để giải sầu; Tạ lão đại thì lôi cả nhà trốn biệt trong phòng, dám ló mặt xem hóng chuyện, cứ như thể họ là dưng nước lã ở cạnh nhà họ Tạ . Dù ở riêng, nhưng vợ tin Tôn Mai sắp bắt, trong lòng cũng nóng như lửa đốt ngoài xem cho thỏa thích, song vì e ngại chồng nên chỉ dám len lén thầm lưng, bụng tính toán chờ mấy ngày nữa sẽ một bữa cơm thật thịnh soạn cho bọn nhỏ ăn mừng.
Tạ lão nhị thì càng vẻ Tôn Mai chẳng ruột của . Hứa Diễm Lan cũng nhanh chóng dẫn theo thằng bé Tạ Diệu Tổ trốn về nhà đẻ. Ngay cả Tạ lão tam vốn một mực "hiếu thuận" cũng chẳng thèm đếm xỉa gì đến, chỉ ngậm điếu thuốc, thở ngắn than dài, buồn việc mà cũng chẳng thèm động tay chân bất cứ thứ gì khác. Hằng ngày, chỉ ăn lấy lệ vài miếng cơm cho qua bữa, miễn c.h.ế.t đói thì chẳng buồn nhúc nhích.
Giờ đây vợ, con, cuộc sống của cũng mất phương hướng, chẳng còn nên lụng vì cái gì nữa.
Chu Tiểu Hủy dẫn hai cô con gái , trong lòng thật sự ngoài xem náo nhiệt, thấy nhà họ Tạ gặp chuyện may, đặc biệt là Tôn Mai – kẻ chèn ép, ức h.i.ế.p cô bao năm nay – bắt, cô chỉ thấy cục tức nghẹn trong lồng n.g.ự.c bấy lâu nay cuối cùng cũng trút bỏ hết.
Ngày tháng sẽ một khởi đầu mới!
“Xuân Quyên, Hạ Quyên, tối nay sẽ chưng cho hai đứa mỗi đứa một quả trứng.”
Công an ào ào tới bắt Tôn Mai , quần chúng vây xem cũng dần dần tản , vác cuốc, cầm dụng cụ bắt đầu việc đồng áng, trong miệng vẫn quên tiếp tục trò chuyện về đề tài chứng kiến.
“Chiếc xe công an trông thật oai phong.”
“Nếu con trai lớn lên cũng thể bắt thì mấy.”
……
Đến xem náo nhiệt chỉ thôn dân, mà còn ít thanh niên trí thức cũng mặt. Mấy thanh niên trí thức trở khu nhà ở của , lén lút nghị luận sôi nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-227.html.]
Chuyện Tôn Mai tráo đổi con là một chuyện lớn, cũng là chuyện từng thấy kể từ khi đám thanh niên trí thức bọn họ xuống nông thôn.
Gà Mái Leo Núi
Đại bộ phận thanh niên trí thức chỉ dám thầm, dám thẳng mặt Khương Yến Đường. Duy chỉ Hà Lượng, cố ý kéo giọng mỉa mai mặt Khương Yến Đường: “Lúc bà dẫn , miệng vẫn còn gào to lắm, nào là các cha của con trai ruột chức quan gì … Ôi ơi, đúng là hổ gì cả, ha ha ha…”
Ngón tay Khương Yến Đường gắt gao bấm chặt lòng bàn tay, lên tiếng. Lâm Bạch Tuấn bên cạnh thì thể chịu nổi nữa, suýt chút nữa lao đ.á.n.h với Hà Lượng đang mỉa mai .
Hà Lượng khẩy: “Thế nào, ăn trộm con trai nhà thì còn giữ thể diện cho bà chắc? Trộm cắp cả cuộc đời như , nếu là , thà sống tạm bợ đời nữa.”
Mối oán hận của Hà Lượng đối với Khương Yến Đường chất chứa từ lâu. Đầu tiên là ghen ghét sự nổi bật và gia thế của đối phương, vì Trương Lị Lị núi trông núi nọ, mà căm ghét Khương Yến Đường. Lúc đối phương vạch trần một lớp da, chẳng lẽ còn thừa cơ giáng thêm đòn ư.
Hắn xả một trận.
Trừ bỏ Lâm Bạch Tuấn, mấy nam thanh niên trí thức khác cũng hé răng gì, nhóm nữ thanh niên trí thức càng ở một bên ngơ ngác .
“ , sợ quá , dù cũng là quan lớn mà, con trai ruột của Tôn Mai cha , ha ha ha.”
Lâm Bạch Tuấn lao đ.á.n.h với gã. Lúc cuối cùng lên ngăn cản bọn họ: “Thôi thôi đừng đánh, Hà Lượng, cũng ít hai câu .”
Triệu Thanh Thanh tiến lên khuyên giải hai câu, đó đám cuối cùng cũng tản . Triệu Thanh Thanh trở ký túc xá của ở khu thanh niên trí thức, bạn cùng phòng còn về, trong phòng chỉ một cô. Thời tiết lạnh, gió thu bên ngoài thổi , lạnh lẽo tận xương.