Tần Tú Anh chuyện thẳng thắn với chồng về quá khứ. Dù , quan điểm của cô và hai đứa con trai, một đứa con gái là giống : nếu chồng cô còn cứ bênh vực gia đình họ Tạ, còn tơ tưởng đến Tôn Mai, thì hãy bước khỏi nhà ngay lập tức.
Bọn họ cần một bà nội từng đưa cải tạo, cũng cần một chồng, cha như .
Tạ lão đại lặng khi vợ và các con .
Tạ lão cha đến nhà con trai cả cũng bất lực về, con trai lớn cùng cháu trai, cháu gái, ông cũng chẳng còn mặt mũi để thêm điều gì.
Ông ngượng ngùng bỏ .
Tạ lão cha tìm Tạ lão tam. Người con trai hiện giờ trở thành một kẻ cô độc, nhưng mà Tạ lão tam lúc vô cùng suy sút, râu ria xồm xoàm, còn trông tiều tụy, thất vọng hơn cả Tạ lão ngũ năm xưa, trông bộ dạng mấy ngày tắm rửa.
Mùi hôi thối nồng nặc đến nỗi Tạ lão cha cũng chẳng gần .
“Lão tam, con huyện xem con thế nào .”
Tạ lão tam nhấc đôi mắt đục ngầu lên cha . Hắn lúc chẳng thiết tha động đậy, chẳng thèm bận tâm đến việc rận , cũng tắm rửa. Làm thể động lực cái gì mà Trương Mai, Tôn Mai, Dương Mai chứ?
Dù , bao nhiêu năm qua, vẫn cho rằng đủ hiếu thuận. Đối với Tôn Mai, gì cũng , Chu Tiểu Hủy tức giận, cũng chỉ khuyên cô nhẫn nhịn; nhưng cũng chính Tôn Mai mỗi ngày ở bên tai nh.ụ.c m.ạ Chu Tiểu Hủy chỉ đẻ con gái, là đồ phí tiền…
, thật là một đứa con trai hiếu thuận, nhưng hiếu thuận đến mấy cũng vô ích. Tôn Mai sẽ chẳng bao giờ xem đứa con trai là một con thực sự.
Vậy bây giờ cái kết cho sự hiếu thuận lời đó là gì?
— Là cái gì cũng .
Vợ con đều còn. Khó khăn lắm mới tìm gặp con gái, mà con bé Xuân Quyên hét lên một tiếng ném đá , thậm chí còn chịu nhận là cha.
“Ông cha , ông cha !!!!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-232.html.]
Gà Mái Leo Núi
“Ông là , ông luôn mắng là đồ con gái vô dụng, c.h.ử.i đẻ con trai, ông cũng nên chú cảnh sát bắt .”
“Phi! Hạ Quyên, chạy mau, bằng bắt em gọi là Chiêu Đệ bây giờ.”
“A a a chị gái ơi, em cần gọi là Chiêu Đệ , em cần gọi là Chiêu Đệ ……”
Bây giờ, đứa con trai mà hằng mong , con gái cũng rời xa. Con gái lớn bằng ánh mắt như thể kẻ thù, con gái út sợ đến c.h.ế.t, còn Chu Tiểu Hủy thì căn bản mặt .
Trước luôn khao khát một đứa con trai, nhưng giờ đây khi còn con gái bên cạnh, nhớ đến các con vô cùng.
Tại cuộc sống hiện tại thê t.h.ả.m đến mức ? Hắn thà cần con trai nữa, chỉ cùng Tiểu Hủy nuôi nấng hai đứa con gái của họ.
Ít nhất, đó vẫn là một cuộc sống .
Hiện tại cái gì cũng .
Tôn Mai quan tâm đến đứa con trai của , cái chuyện yêu cầu thăm bà , quả thực là một trò đùa nực .
Mặc cho Tạ lão cha đến nửa ngày, Tạ lão tam cũng chỉ lười biếng xoay . Đi cái gì Tôn Mai, Trương Mai, còn bằng gặp con gái trong giấc mộng thì hơn.
Tạ lão tam nhớ những tháng ngày xưa cũ, khi con gái lớn chào đời, thực sự yêu thương con bé, lòng tràn đầy thỏa mãn. Mỗi ngày, ôm con lòng dỗ dành, chỉ mong mang theo cả lúc đồng việc. Thế nhưng, Tôn Mai, , ngừng càu nhàu, mắng mỏ. Bà luôn tự hào vì sinh ba đứa con trai, kiêu hãnh đến nửa đời trong thôn, sức khinh miệt, chèn ép những phụ nữ con trai nối dõi. Những lời đàm tiếu của dân làng về việc vợ sinh con gái cũng một phần vì ít năm đó từng châm chọc.
Những điều cứ thế tích tụ, khiến lòng càng ngày càng khó chịu, dần dà cảm thấy mấy hài lòng về con gái . Cho đến khi con gái út đời, khao khát một đứa con trai trong lòng càng trở nên cố chấp đến lạ lùng.
Hắn thực sự yêu thích và khát khao con trai đến ? Có lẽ, đó cũng chỉ là một sự chấp niệm vô thức mà thôi.
Tạ lão cha thấy Tạ lão tam, con vốn hiếu thuận nhất ngày thường, nay nhắc đến cái tên Tôn Mai liền trở nên lạnh nhạt, khỏi khẽ thở dài một tiếng. Quả thật là gây bao chuyện lầm .
Ông cúi đầu suy nghĩ một lát, cuối cùng quyết định tìm Khương Yến Đường.