Hóa là hai nhà quê chỉ trình độ học vấn cấp một.
Khương Lôi Ngạn khẽ thở dài một tiếng, cũng chẳng nên đ.á.n.h giá chuyện nữa. Người đàn bà tên Tôn Mai thật quá độc ác, đáng hận, gây chuyện tày đình như , hủy hoại cả cuộc đời của em trai ruột .
Chỉ sợ nhà họ Khương cũng sẽ trở thành trò cho thiên hạ.
Khương Lôi Ngạn khẽ nuốt nước bọt, thể nào hình dung dáng vẻ của đứa em trai và em dâu trong đầu. Bản còn lập gia đình, mà em trai ruột đầy mười chín tuổi lấy vợ . Khoan , chừng còn con cũng nên!
Rốt cuộc là con cái nhà họ Khương, thể để thằng bé lưu lạc bên ngoài chịu khổ. Mấy năm nay nó trải qua quá nhiều gian nan, cha tới đây chính là để đón đứa em trai ruột về đoàn tụ.
Hai em đầu tiên gặp mặt, Khương Lôi Ngạn cũng khỏi cảm thấy bồn chồn, chẳng mặt mũi đứa em trai .
Lớn lên ở một vùng quê nghèo khó như , chắc hẳn nó sẽ tươm tất bằng Khương Yến Đường.
Gà Mái Leo Núi
Tôn Mai đương nhiên chịu hình phạt thích đáng. Ấy mà bà là ruột của Khương Yến Đường.
"Thật đúng là dây dưa mãi dứt, càng gỡ càng rối tơ vò..."
Trong làng nhỏ mới một đàn ông lạ mặt ghé đến, lập tức khiến ít dân trong thôn để mắt.
Ở cái xóm nhỏ bé , hiếm khi gặp một xa lạ, bởi vì làng xóm ai cũng đều là họ hàng thích. Từ đến giờ trong thôn từng một lạ mặt nào đặt chân tới đây, giọng cũng là địa phương, chẳng chuyện gì mà tìm đến?
Điều khiến chú ý nhất chính là dáng cao lớn, vẻ ngoài tuấn tú, toát lên khí chất dĩnh đạc, tài giỏi khác thường. Một vài lớn tuổi xì xào với , thể là từ bộ đội phục viên.
Khí thế còn hừng hực hơn cả vị công an mà họ gặp mấy hôm .
May mà mặc quân phục mà chỉ khoác lên bộ đồ thường ngày, nếu chỉ cần dựa hình cứng cáp cùng khí chất uy nghiêm cũng thể khiến đám trẻ con đang mếu im bặt.
Mới đầu ở cổng thôn còn mấy đứa trẻ đang chí chóe cãi ầm ĩ, nhưng thấy đàn ông thì tất cả đều im re, dám xớn xác đến gần mà cứ thế lẳng lặng lẩn một góc.
Mấy đứa trẻ bạo dạn trong thôn cũng đều trốn như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-239.html.]
"Cậu thanh niên từ tới ? Trông lạ quá, đến tìm ai ?" Một lão cụ họ Trần chủ động bước đến hỏi.
Nói , chỉ những bậc lão niên từng trải qua sóng to gió lớn mới cảm thấy e ngại khí chất của .
"Thưa bác, cháu hỏi thăm về thôn của các bác, thôn họ Tạ ạ." Khương Lôi Ngạn mở miệng .
Bước chân thôn, cũng cảm thấy ngượng ngùng vô cùng. Khương Lôi Ngạn đắn đo nên đến thăm đứa em trai ruột Tạ Minh Đồ và vợ nó là Tô Hiểu Mạn , ghé qua chỗ Khương Yến Đường, đứa em trai từng là của .
Cuối cùng vẫn là vì chuyện quá mức phức tạp, tài liệu ghi rõ ràng một phần.
Lão Trần cao giọng hỏi : "Cậu là ai? Chẳng lẽ là nhà họ Khương ?"
"Dạ , bác ạ?"
Lão Trần đoán tiếp: "Cậu giống thằng bé Tạ Minh Đồ . Cậu là ruột của nó ?"
Khương Lôi Ngạn thầm nghĩ, chuyện mà ông cũng đoán ? Ngoại hình quả thực đôi nét giống cả , là cũng vẻ giống đứa em trai mới nhận . Chắc là giữa em ruột thịt luôn những nét tương đồng khó lý giải.
"Vâng, bác đoán đúng ạ, cháu là trai ruột của thằng bé, xếp thứ hai trong nhà, cháu tên là Khương Lôi Ngạn.”
"À , thì là chú Khương hả." Lão Trần gật gù.
Lão Trần dùng ánh mắt hết sức kỳ lạ săm soi Khương Lôi Ngạn từ đầu đến chân. Khương Lôi Ngạn chằm chằm một lượt, thấy vô cùng ngượng ngùng bèn hỏi: "Thưa bác, chuyện gì ạ?"
"Không gì , chỉ ngắm mấy thành phố các một chút thôi mà..."
Khương Lôi Ngạn: "……?"
Anh nở một nụ hiền lành: "Vậy bác nhận điều gì khác biệt ạ?"