Sau khi dẫn đường , Khương Lôi Ngạn bước theo hướng chỉ dẫn, đôi chân dài của nhẹ nhàng băng qua con mương nhỏ, liền thấy hàng rào tre cách đó xa. Bên ngoài hàng rào còn một cây táo tàu, treo lơ lửng vài quả táo, những quả chín mọng chắc hẳn hái rụng từ sớm.
Trong hàng rào tre là ba căn nhà trệt nhỏ, trong sân một phụ nữ trẻ tuổi. Tiếng gà vịt cạc cạc xen lẫn cùng tiếng côn trùng trong rừng, tuy những âm thanh náo nhiệt nhưng hiện một vùng nông thôn yên bình đến lạ.
Người phụ nữ trẻ đang cúi đầu vuốt ve chú ch.ó nhỏ cô ôm trong tay, thấy tiếng bước chân của Khương Lôi Ngạn, cô liền ngẩng đầu lên.
Khương Lôi Ngạn cũng rõ mặt là một cô gái trẻ trung, xinh , tuổi tầm mười tám mười chín. Đôi mắt to đen láy, chiếc mũi nhỏ thanh tú, môi đỏ mọng nước, gương mặt như thoa phấn hồng, làn da trắng ngần như quả vải mới lột. Có lẽ là do cái nắng cuối thu còn gay gắt, hai bên má cô lấm tấm mồ hôi.
Cô quả thực xinh , thậm chí còn hơn cả những từng thấy trong đoàn văn công. Nếu những trai độc trong đội mà thấy cô, e rằng họ sẽ thể kìm lòng .
Chỉ là, cô là em dâu của .
Không ngờ em trai ruột của thật sự phúc như , ở nông thôn cũng thể cưới cô gái xinh đến thế.
Tô Hiểu Mạn đang ôm chú ch.ó con, đầu , thấy Khương Lôi Ngạn ở bên , đồng thời cũng đoán phận của đối phương. Người hẳn là một trong những em nhà họ Khương, lẽ chính là Khương nhị ca. Anh trông cao to, dáng vạm vỡ, rắn rỏi và cứng cáp.
So với Tạ Minh Đồ còn non nớt, trai là một đàn ông dạn dày sương gió. Nếu Tạ Minh Đồ cạnh trai , lẽ sẽ trông càng trẻ con hơn. Hai em nhà tuy nét tương đồng về diện mạo, nhưng ngũ quan của Khương nhị ca cứng cỏi hơn hẳn, sắc sảo và thanh tú như Tạ Minh Đồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-241.html.]
Chắc hẳn Tạ Cẩu Tử sẽ hâm mộ tuổi tác của trai .
Tô Hiểu Mạn tới hàng rào tre mở cửa cho . Chú ch.ó con trong lòng cô kêu thút thít, gà con vịt con trong sân thấy động tĩnh ở cửa, vội vàng chạy tán loạn bằng đôi chân ngắn ngủn.
Đám gà con, vịt con cùng với những con gà lớn vịt lớn đều do Tạ Minh Tư mang về, trong góc còn một ổ thỏ con. Sau khi lũ vật nuôi tràn ngập sân, gian vốn yên tĩnh bỗng trở nên ồn ào náo nhiệt, đôi lúc cũng gây chút phiền toái khó chịu.
Con ch.ó nhỏ trong n.g.ự.c cô là một chú cún con đen tuyền, do Tạ Minh Đồ đến một hộ gia đình thôn bên cạnh mua về. Nó mới sinh lâu, khẽ khàng cất tiếng kêu "ô ô", đặc biệt quấn . Tô Hiểu Mạn tính toán nuôi nó để canh giữ nhà cửa.
Vừa là hiếm hoi cô ôm nó lòng và tỉ mẩn chải chuốt bộ lông. Đây là đầu tiên cô nuôi ch.ó và cô vô cùng thích thú, thầm hy vọng trong tương lai ngôi nhà sẽ rộn ràng tiếng ch.ó mèo.
Khi Tô Hiểu Mạn bước đến mở cửa cho Khương Lôi Ngạn, chú ý tới dáng vẻ của phụ nữ mặt. Dáng , cử chỉ của cô thoát tục đến lạ, tả xiết vẻ duyên dáng, chỉ thấy mắt, như tranh vẽ. Cô trông như một tiểu thư đài các, tựa như từng tập múa, dáng mảnh mai, mỗi bước chân đều toát lên nét kiều diễm, hút hồn. Hoàn giống một phụ nữ nhà quê, cũng chẳng giống một cô gái thất học chút nào.
“Em chính là em dâu ? Tô Hiểu Mạn, là con trai thứ hai nhà họ Khương, Khương Lôi Ngạn.”
Tô Hiểu Mạn khẽ mỉm đáp: “Chào , em là Tô Hiểu Mạn.”
Gần đây quả thực là Tô Hiểu Mạn chút đổi. Sau khi chuyện với Khương Yến Đường ngày hôm đó, cô tập những bài múa từng học qua, mỗi ngày dành chút thời gian kéo duỗi thể, rèn luyện các kỹ năng cơ bản, tăng cường sự dẻo dai. Khí chất cô đổi một trời một vực. Thân thể Tô Hiểu Mạn cũng giống cô , học múa vô cùng xuất sắc, nhưng chung quy vẫn thiếu vài phần tinh tế. Cho dù cô sẽ bước lên sân khấu, nhưng ở thời đại điện thoại di động, máy tính như bây giờ, đó cũng là một phương cách tuyệt vời để cô rèn luyện thể, giải khuây.
Gà Mái Leo Núi