“Em dâu, em trông khác hẳn với những gì tưởng tượng.” Giờ Khương Lôi Ngạn nóng lòng xem đứa em trai trông .
Tô Hiểu Mạn lắc đầu, : “Thế đoán em trai sẽ trông như thế nào?”
“Không đoán , chắc cũng phần giống . Lúc mới đến, cũng dân làng chỗ các em như .”
“Nói thật, dân làng chỗ hai đứa đều thú vị. Vừa còn đến mặt hỏi…”
Tô Hiểu Mạn tò mò: “Hỏi chuyện gì ạ?”
Khương Lôi Ngạn tùy tiện : “Hỏi đầu óc nhà họ Khương ngớ ngẩn , nuôi con cho khác hơn mười năm mà chẳng hề điều bất thường nào.”
“Còn là một… đàn bà thôn quê dắt mũi bấy lâu.”
Trong lòng Tô Hiểu Mạn thầm nghĩ, những chuyện như , ai mà rõ chứ. Cô nhận thấy trai thứ hai nhà họ Khương đang mặt quả thực là một tùy tiện đến mức bất cần. Trong lời còn mang theo chút hả hê, dường như tán đồng với lời lẽ của dân làng cho rằng đầu óc nhà bọn họ vấn đề… Chẳng lẽ vốn thích Khương Yến Đường ?
Tô Hiểu Mạn nhớ rõ Khương Lôi Ngạn vai trò trong nguyên tác, tất nhiên, bây giờ cốt truyện chệch hướng đến mức nào . Người trai thứ hai nhà họ Khương quả thực là một vô cùng thú vị. Tô Hiểu Mạn đoán rằng tính cách của ông nhất định còn chút thích gây chuyện thị phi, sợ thiên hạ đủ loạn. Chuyện thế phát giác trong nguyên tác, chẳng cũng là do cố tình điều tra cho nhẽ tung hê chuyện ánh sáng .
Nếu xét về đầu óc của nhà họ Khương, xem chừng trong cả gia đình, lẽ chỉ còn hai đây là vẫn còn đôi chút tỉnh táo.
“Vậy thì nhất đừng gặp Tôn Mai, nếu thì….” Em e rằng sẽ càng thêm hồ nghi về việc liệu nhà thật sự đang gặp vấn đề gì về nhận thức .
Khương Lôi Ngạn sửng sốt, “Ồ? Là , em rõ hơn ?”
“Tôn Mai chính là đàn bà tráo đổi con của hai nhà, giờ thì bà bắt giữ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-242.html.]
Khương Lôi Ngạn: “Chuyện qua, nhưng điều đó thì liên quan gì?”
“Trước khi bắt, bà chạy thẳng đến ký túc xá thanh niên trí thức, lớn tiếng la hét với Khương Yến Đường rằng thể để khác cướp mất phận hiện tại của , phận là do bà khó nhọc lắm mới giành giật cho .”
Gà Mái Leo Núi
Khương Lôi Ngạn: “……”
“Vào cái ngày bà cảnh sát dẫn , vẫn còn gân cổ cãi rằng cha của con trai ruột bà là một vị quan lớn, rằng họ thể tùy tiện bắt bà , cẩn thận kẻo con trai bà cho mấy tay….” Khi nhắc những lời lẽ , Tô Hiểu Mạn cảm thấy cô cũng chẳng bình phẩm nữa.
Đây lẽ chính là cớ sự vì trong thôn coi gia đình họ Khương như những kẻ lắm tiền nhiều của nhưng thích từ thiện đến ngu dại.
Giờ đây, dân làng vẫn đang chờ xem rốt cuộc đầu óc của mấy nhà họ Khương thật sự lừa gạt đến mức lú lẫn , xem bọn họ vì một đứa con trai hề quan hệ huyết thống mà thả Tôn Mai, kẻ tráo đổi con ruột của , .
Thậm chí là thả cái đàn bà ngược đãi con ruột của suốt mười tám năm trời .
Nếu như họ thực sự thì….. Đầu óc của gia đình ngu đến mức chẳng còn t.h.u.ố.c nào chữa nổi nữa .
Chuyện nông dân và con rắn độc cũng chỉ đến thế mà thôi, chừng họ còn nịnh nọt Tôn Mai, rước bà về nhà chăm sóc chu đáo, để cảm ơn bà giúp họ đổi một đứa “con trai” thông minh đến thế chứ.
Rốt cuộc thì… đó còn đồn đại rằng trong mấy em nhà họ Khương, chỉ Khương Yến Đường là xuất sắc nhất.
Cho nên, nhà chắc chắn là mắc chứng thiểu năng trí tuệ .
“Anh cũng cần cảm thấy em đang thêu dệt, thêm mắm dặm muối bịa chuyện lừa dối , cứ tùy tiện hỏi bất kỳ ai trong thôn thì sẽ rõ, hầu như cả làng đều rõ chuyện .”