Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 256

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:06:49
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến khi Tô Hiểu Mạn tới đón Cẩu Tử, suýt chút nữa giấy cam đoan với cô.

“Mạn Mạn , em đừng lo lắng, cũng đừng sợ sệt gì cả. Anh sẽ đối xử với em, yêu thương em trọn đời, tuyệt đối sẽ chẳng để ý đến bóng hồng nào khác .”

“Mạn Mạn, em đừng rời xa nhé, cả đời chúng chỉ cưới một mà thôi. Đợi tròn hai mươi tuổi, chúng sẽ đăng ký kết hôn, nhất quyết bao giờ ly dị. Nếu nhà họ Khương đối xử với em, cũng chẳng thèm về nhà họ Khương nữa.”

……

Tô Hiểu Mạn bật mà lòng thấy ấm áp. “Rốt cuộc thì cha và 'giáo huấn' những gì mà phản ứng dữ dội ?”

Gà Mái Leo Núi

“Chuyện tương lai mà lo lắng chi cho nhiều? Những lời dễ như trở bàn tay, ích gì mà.”

“Minh Đồ , cần thề thốt nhiều lời như . Anh đối với em cả đời, nhưng cả đời dài đằng đẵng cơ mà. Em chỉ lời suông, mà em cần hành động nữa.”

Tạ Minh Đồ âu yếm ôm chặt thương lòng, đăm đắm đôi mắt cô. Nụ hôn dịu dàng đặt lên thái dương, vầng trán, cứ thế trượt dài xuống má, chẳng buông tha cả chóp mũi thanh tú, khẽ mút lấy nơi khóe môi cô.

“Mạn Mạn, sẽ dùng hành động cả đời để chứng minh.” Giọng vô cùng nghiêm túc, đôi mắt đào hoa vốn phong lưu giờ ngập tràn sự thâm tình đến nao lòng.

Tô Hiểu Mạn cảm thấy khi dùng đôi mắt chăm chú , thật đúng là như đang "giở trò" , quá đỗi si tình. Ánh mắt sâu thẳm khiến cô kìm mà chìm đắm, trong khoảnh khắc đó, cô thực sự tin tưởng những lời .

Thế nhưng cả đời dài đằng đẵng như , bọn họ cũng chỉ mới mười tám, mười chín tuổi. Lời hứa hẹn của tuổi trẻ liệu thành sự thật mãi chăng?

Liệu họ thực sự nắm tay đến cuối đời, đến khi đầu bạc răng long, biến thành một cặp vợ chồng sống dằn vặt, mệt mỏi bên suốt đời?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-256.html.]

Tô Hiểu Mạn nhắm mắt , tạm thời nghĩ ngợi những điều xa xôi . “Tạ Minh Đồ, đừng vội đến chuyện cả đời.”

“Mạn Mạn...” Tạ Minh Đồ mở to hai mắt, sợ cô tin . Anh từng thề rằng sẽ yêu Mạn Mạn trọn đời, sẽ mãi mãi đối xử với cô.

Tô Hiểu Mạn khẽ hôn lên môi , “Em tin , ít nhất là ở thời điểm hiện tại, em vẫn tin những lời . Anh đối với em cả đời, nhưng đây là một nhiệm vụ vô cùng dài lâu và gian nan, chứ chuyện thể một sớm một chiều.”

“Cẩu Tử , là chúng cứ đặt một mục tiêu nhỏ , ? Trước tiên, cứ để em vui vẻ, rạng rỡ khoác lên chiếc áo cưới do chính tay em may, về vợ .”

“Được.” Tiếng của Tạ Minh Đồ khàn khàn, cúi đầu khẽ c.ắ.n lên môi cô.

Giữa hai họ vẫn luôn dừng ở những cử chỉ ôm ấp, hôn hít âu yếm như . Tô Hiểu Mạn trong lòng bức bối, khó chịu lắm thì cũng sẽ cưỡng ép cô, hoặc là chăm chăm nhẫn nhịn cho qua, hoặc là ngoài tát nước lạnh mặt.

Đông về, trời mỗi ngày một rét đậm, Tô Hiểu Mạn cũng đành lòng nữa. Cô nghĩ bụng, cả hai cũng trưởng thành cả , khi về từ nhà họ Khương, cô sẽ thuận theo ý .

Kỳ nghỉ của Khương nhị ca chẳng là bao, đầy hai ngày khởi hành. Anh nhờ mua vé tàu đó. Trước khi , Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ còn cùng trong huyện thăm hai nhà họ Tô, cũng chính là trai của Tô Hiểu Mạn.

Tô nhị ca công nhân nhà máy, thời gian eo hẹp, chẳng mấy khi trò chuyện với vợ chồng em gái. Dù cũng coi như gặp mặt em rể Tạ Minh Đồ một .

Mới một hai tháng mà em rể đổi hẳn. Thân phận cũng từ một thanh niên nghèo khổ nơi thôn quê, nay thành con cái nhà cán bộ.

Anh thấy mừng thầm cho Hiểu Mạn nhà .

“Chú đối đãi thật với Hiểu Mạn đấy nhé!”

 

Loading...