Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 268

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:07:01
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Nhã Tri đều oán trách với mấy đứa con đó của , nhưng Khương Yến Đường mắt, vốn dĩ bà cho rằng sẽ vui vẻ, nhưng lúc nổi nữa. Hiện giờ tâm lý bà hoảng loạn, luôn nghĩ tới đứa bé hôm nay mới gặp mặt .

Giờ đây Tạ Nhã Tri mới bàng hoàng nhận , nó gầy quá, cao gầy khẳng khiu, còn gầy hơn cả hai đứa trai của nó. Bà chẳng từ thuở lọt lòng, thằng bé lớn lên ...

Người đều rằng phụ nữ đ.á.n.h đập, mắng mỏ thằng bé thậm tệ từ tấm bé. Cũng đúng thôi, kẻ tráo đổi con trai cốt nhục của bà , thể đối xử với thằng bé .

Ở chốn thôn quê nghèo khổ , cơm đủ no, áo chẳng đủ ấm, đến một trang sách cũng phép động . Bà còn từng rắp tâm bóp c.h.ế.t thằng bé…

“Đây là cuối cùng khách khí gọi một tiếng chú Khương, dì Tạ. và Hiểu Mạn đến đây chỉ để gặp mặt hai một . Giờ thấy mặt , e rằng tiện phiền chú dì thêm nữa.”

“Từ nay về , mong rằng chúng còn cơ hội gặp .”

Những lời lẽ băng giá của thằng bé vẫn cứ văng vẳng bên tai Tạ Nhã Tri. Mãi đến giờ bà mới bàng hoàng nhớ , khuôn mặt thằng bé lạnh tanh đến lạ. Đó căn bản chẳng ánh mắt một con trai mẫu ruột thịt của , những gì nó chỉ là lời lẽ xã giao trống rỗng. Nó là con trai ruột của bà , lẽ nào thể gặp mặt ?

Dù cho thằng bé từng cắp sách đến trường, bà thề sẽ bao giờ để nó chốn thôn quê lam lũ nữa, sẽ để nó chịu đói chịu khổ thêm bất cứ ngày nào. Thế mà vì cớ gì, thằng bé chẳng thể đón nhận thêm một trai nữa cơ chứ?

Giá như ban ngày đừng xảy chuyện gì , cả nhà thể quây quần bên mâm cơm thịnh soạn, rộn rã, một nhà hòa thuận chẳng hơn vạn ?

Thằng bé … ôi thằng bé thật khiến nên lời…

Chưa kịp gọi lấy một tiếng "" dứt áo lưng.

Lẽ nào bà quá đáng đến ? Hay là... nó căm hận bà thật ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-268.html.]

“Kẻ bóp cổ con trai ruột của bà, bà sức nâng niu con trai của như bảo bối quý giá.”

“Cái nhà họ Khương các đúng là trò cho thiên hạ! Đến cả Tôn Mai độc ác còn xót thương con ruột của , còn giành giật ‘ phận’ cho nó, ha ha! Trong khi hai các thì căn bản chẳng xứng cha , thật khiến ghê tởm!”

Trong lòng Tạ Nhã Tri hoảng loạn tột cùng. Bà tự trấn an rằng thể nào như , hiện tại tìm con trai ruột về, nhất định thằng bé sẽ nhận bà thôi. Lẽ nào chúng về cái chốn thôn dã nghèo khó ư?

Cứ để chúng ở nhà ông bà nội một hai bữa, kiểu gì cũng sẽ về thôi mà.

Cha ruột thịt ai mà chẳng thương con, lẽ nào đối xử tệ bạc với nó cơ chứ?

Bữa cơm của ba nhạt nhẽo như , chẳng còn chút mùi vị nào. Thức ăn còn thừa mứa đến hơn nửa mâm. Cũng may là khi đó tiết đông, trời se lạnh, còn thể để một bữa. Tạ Nhã Tri chỉ dặn Khương Yến Đường về phòng nghỉ ngơi, còn tâm trí mà trò chuyện cùng nữa.

Khương Yến Đường chỉ lặng lẽ gật đầu, hề cất tiếng đáp lời.

Ngày đầu tiên về đến nhà họ Khương, phận quả thực vô cùng ngượng ngùng. Cũng may Tạ Nhã Tri vẫn đối đãi với chẳng khác ngày xưa là bao. Sau đó chứng kiến Tạ Nhã Tri và Tạ Minh Đồ tranh cãi kịch liệt, ngăn chút mừng thầm trỗi dậy trong lòng, dù bản cũng thấy khinh bỉ chính vì suy nghĩ .

Thế nhưng, bữa cơm nhạt nhẽo ban nãy, những niềm mừng thầm đó đều tan biến sạch sành sanh.

Gà Mái Leo Núi

Tạ Minh Đồ mới đích thị là con trai ruột của Tạ Nhã Tri. Dù Tạ Nhã Tri đối xử với đến mấy chăng nữa, thì chung quy cũng chẳng giọt m.á.u của bà .

Khi nãy, đối diện với Tạ Nhã Tri, định thốt lời rằng bà cần nhận con nuôi, cứ để trở về với gia đình của là đủ, nhưng những lời đó cứ mắc nghẹn ở cổ, chẳng thể nào .

Dẫu nữa, cả đời lớn lên mái nhà họ Khương.

 

Loading...