Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 272

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:07:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Hiểu Mạn cảm thấy đang lời ám , song cô tài nào tìm bằng chứng cụ thể.

"Em là chăn nuôi của , Mạn Mạn đây, cẩn thận đấy."

Đã là thỏ con thì ngoan ngoãn ăn thức ăn chăn nuôi thôi.

Tô Hiểu Mạn cảm nhận biến chuyển trong cơ thể , thầm nghĩ sức trẻ đúng là dồi dào thật đấy. Cô bất mãn mà thoi nhẹ vài cái lên n.g.ự.c , Tạ Minh Đồ ngoan ngoãn buông lỏng vòng tay, vô cùng đáng thương lủi sang một bên để tĩnh tâm .

Chàng trai cao mét tám sáu co ro ở góc giường, bóng lưng trông thật đáng thương. Tô Hiểu Mạn đành lòng, chậm rãi nhích gần, cúi đầu hôn một cái lên má .

Ngay giây tiếp theo, cổ tay cô Tạ Minh Đồ nắm lấy. Anh xoay đè cô xuống , hôn cô tới tấp như mưa rền gió cuốn. Tô Hiểu Mạn hôn đến ngộp thở, đến cuối cùng cũng chẳng ai mới là đáng thương nhất nữa.

Người nào đó thở dài, buồn bã : "Mạn Mạn , em đừng trêu chọc nữa mà."

Vốn dĩ, cơ thể của thiếu niên mười tám, mười chín tuổi đang độ sung sức dồi dào, chỉ cần một đốm lửa nhỏ thôi cũng đủ thổi bùng thành ngọn lửa lớn cháy hừng hực.

Dẫu Tô Hiểu Mạn câu , cô vẫn cảm thấy thể trao cho Tạ Cẩu Tử danh hiệu "Liễu Hạ Huệ tái thế", mà "mỹ nhân trong lòng mà tâm vẫn chẳng chút xao động".

Trong lòng Tô Hiểu Mạn thực sự ngổn ngang. Cô , chỉ là còn thiếu chút cơ hội và lòng can đảm. Nếu Tạ Minh Đồ mạnh dạn tiến tới một chút, cô ỡm ờ thuận theo một chút thì khi… chuyện chẳng còn dây dưa kéo dài như bây giờ .

Thế nhưng Tạ Minh Đồ mực trân quý, chẳng dễ gì mà dám ép buộc cô. Anh thực sự vô cùng tôn trọng Mạn Mạn, nào cũng thành thật tìm một góc vắng để trấn tĩnh bản . Những lúc như đương nhiên Tô Hiểu Mạn cũng dám chủ động, cứ thế tiếp tục một con rùa đen rụt cổ.

Cứ kéo dài mãi như thì thực tình ho gì.

Chỉ sợ Tạ "cẩu tử" nhà cô nhịn lâu quá mà dần dần sinh tật mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-272.html.]

Những giỏi nhẫn nại, một khi bùng nổ thì càng khiến thể chịu nổi.

Tô Hiểu Mạn khẽ nuốt nước bọt, cố lắm mới gom đủ chút dũng khí, nhỏ giọng hỏi: "Hay là em giúp nhé?"

Tạ "cẩu tử" vốn đang ủ rũ cụp đuôi, hai lỗ tai lập tức dựng ngược lên, trong giọng tràn đầy hy vọng, cố ý tỏ đáng thương mà hỏi: "Em định giúp như thế nào?"

Còn thể giúp bằng cách nào nữa, đương nhiên là dùng tay .

Chưa từng ăn thịt heo thì cũng thấy heo chạy mà... Chẳng gì đáng ngại cả, , sự thật chứng minh việc vẫn chi là nghiêm trọng.

Gà Mái Leo Núi

Sau khi Tô Hiểu Mạn trải nghiệm xong xuôi, cô cảm thấy... vẫn nên để cái ngày đến chậm rãi chút thì hơn, việc còn kinh hoàng hơn cả tưởng tượng của cô nữa.

Tạ Minh Đồ rõ ràng cao ráo gầy gò, theo lẽ thường mà thì trông như mới đúng chứ! Thế nhưng vài chỗ hề giống chút nào.

Tô Hiểu Mạn đôi tay , vẻ mặt hoảng loạn hồi tưởng về cái vật thể trông thấy. Cô tự hỏi thể như , lớn đến thế cơ chứ...

Thôi thì cứ chậm , trì hoãn thêm một chút .

Lâu thêm chút nữa cũng chẳng cả.

May là Tạ Minh Đồ cũng giống cô, từng trải qua chuyện bao giờ. Sau khi trải nghiệm chút ngọt ngào, cũng cảm thấy cực kỳ vui vẻ và thỏa mãn, gương mặt hạnh phúc mà ôm cô lòng, miệng cứ liên tục gọi Mạn Mạn Mạn Mạn ngừng.

Nhìn thấy hào hứng đến thế, Tô Hiểu Mạn bỗng dưng thấy thương cho . Nhớ tới chuyện xảy ở nhà họ Khương ban ngày, cô càng cảm thấy thương tâm vô hạn. Hôm nay trải qua những chuyện như , thực sự đúng là nên ân cần vỗ về .

 

Loading...