Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 274

Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:07:07
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ý định "nếm mật" cùng Tạ Cẩu Tử cứ thế tiêu tan. Còn về cái ngày , thôi thì cứ tạm gác thêm một thời gian nữa ...

Tô Hiểu Mạn chìm sâu trong sự né tránh, dứt khoát thèm nghĩ về những việc nữa.

“Hôm nay ở nhà họ Khương… chú Khương và dì Tạ…?” Chuyện ở nhà họ Khương bên xảy ồn ào suốt mấy hôm nay vẫn giải quyết thế nào, cô Minh Đồ chịu ấm ức thêm ở nhà họ Khương.

Lại một bất công như , cha như , thà rằng nhận thì hơn.

“Mạn Mạn, cứ gọi họ là chú dì .” Kỳ lạ thật, lúc Tạ Minh Đồ gọi lên hai cách xưng hô , trong lòng chút gợn sóng, lòng tĩnh lặng, chẳng mảy may oán hận. “Mạn Mạn, hiện tại trong lòng thực sự thấy bình yên và mãn nguyện. Anh Mạn Mạn, cha , còn mấy trai, bây giờ cả ông nội, quá đủ .”

“Anh thực sự vui vẻ.”

Còn về những con khó hiểu , thể tránh xa bao nhiêu thì cứ tránh xa bấy nhiêu. Tạ Minh Đồ còn nhận cha ruột của nữa.

Gà Mái Leo Núi

Tạ Minh Đồ cũng chẳng hề thấy khổ sở chút nào, chỉ là bận tâm đến sự hiện diện của họ mà thôi.

Từ nhỏ từng nếm trải chút ấm áp nào, nên với những gì đang hiện tại, cảm thấy đủ đầy, chẳng còn tha thiết mong cầu điều gì hơn.

“Bây giờ chỉ theo ông nội để rèn luyện thể cho cường tráng thêm nữa thôi.” Nghe ông nội Khương kể những câu chuyện gian nan thuở niên thiếu, Tạ Minh Đồ cảm thấy bội phục kính nể. Anh cũng sẽ nỗ lực rèn luyện một thể cường tráng, trở thành một đàn ông đích thực, cống hiến sức cho đất nước.

Tô Hiểu Mạn khẽ nhíu mày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-274.html.]

Cô dùng ổ chăn bọc kín , nghĩ thầm cũng chẳng cần luyện quá rắn chắc , cứng cáp .

Quả nhiên, Tạ Minh Đồ dậy sớm. Cùng lúc đó, ông nội Khương và Khương nhị ca cũng thức giấc, chuẩn ngoài tập thể dục. Ông nội Khương và Khương nhị ca thoáng qua , định oai phủ đầu, thử sức Minh Đồ một phen.

Phải để cho thằng bé ý thức sâu sắc rằng tố chất thể của nó lắm, thì nó mới thêm quyết tâm rèn luyện.

Ông nội Khương và Khương Lôi Ngạn nắm c.h.ặ.t t.a.y , từ đầu đến cuối vẫn lời nào.

Mà Tạ Minh Đồ chẳng hề , cứ thế thành thật theo lưng ông nội và hai . Ông nội Khương mặc bộ đồ thể thao màu trắng, khi nóng thì ông bụng bảo , hôm nay nhất định khoe khoang chút tố chất thể của mặt cháu nội.

Dù tuổi cao, Khương lão gia tử vẫn bao giờ quên rèn luyện, nên vóc dáng ông thực sự cường tráng. “Tới, chạy .”

Hôm nay mà khiến cháu nội mệt nhoài, ông sẽ mang họ Khương nữa!

Khương lão gia tử vung tay lên, Khương lão nhị lập tức đập tay với ông, ba cùng sân.

Khương lão gia tử nhiều phương pháp luyện tập đa dạng, ở đây cũng đủ dụng cụ rèn luyện thể. Ban đầu, ông nội Khương vẫn còn thành thạo, Khương lão nhị bên cạnh cũng . Tạ Minh Đồ theo càng thành thạo hơn, thậm chí còn chẳng cần thở dốc.

Minh Đồ đu xà trông cực kỳ nhẹ nhàng. Khương lão nhị , lão sớm ngừng lẩm bẩm trong lòng: "Chắc là thằng bé quá gầy nên mới nhẹ nhàng đến ."

Vậy nên, ông nội Khương và chú hai Khương bắt đầu luân phiên , quyết tâm tiêu hao hết sức lực của Tạ Minh Đồ. Ông cụ Khương dựa một bên nghỉ mệt, chiều "kẻ từng trải", ba hoa rằng: "Ngày xưa ông còn lợi hại hơn các cháu nhiều! Bọn tiểu bối bây giờ quả thật yếu ớt quá sức. Hai đứa cháu thể tưởng tượng việc rèn luyện liên tục ba ngày ba đêm ?"

 

Loading...