Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 279

Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:20:45
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà nội Khương nhíu mày, tiếp: “Anh trai con công tác ở miền Bắc, việc khẩn cấp cũng chắc về , xem chừng năm nay cũng thể trở về ăn Tết… Cả hai em các con đều về nhà, năm mới trôi qua càng lạnh lẽo.”

Khương Lôi Ngạn nhạt một tiếng: “Không còn Khương Yến Đường ? Mẹ con nhận nó con nuôi còn gì. Ba đứa con trai ruột về thì còn quan trọng nữa?”

Bà nội Khương trong giọng của đầy oán khí, trong lòng thầm nghĩ Tạ Nhã Tri cũng thật là bậy. Bây giờ hai đứa con trai ruột, , tính cả Khương Yến Đường là ba đứa, đều về nhà… Bà cũng chẳng trong bụng cô tính toán gì nữa.

Bà lắc đầu: “Tối nay bà nội sẽ vài món ngon cho con!”

Không bao lâu , ông nội Khương dẫn theo Tạ Minh Đồ về. Vừa về đến nhà, ông nội Khương mặt mày rạng rỡ, hớn hở gọi to một tiếng: “Bà ơi, về đây!”

Tạ Minh Đồ tự khắc gần cạnh Tô Hiểu Mạn. Tô Hiểu Mạn kéo xuống ghế bành, cầm lấy một miếng khoai lang sấy giòn bón cho ăn thử.

Gà Mái Leo Núi

Tạ Minh Đồ ăn khoai lang nướng quá nhiều năm, ngấy đến tận mang tai , nhưng khoai lang sấy giòn mà Mạn Mạn đút thì khác hẳn. Phía còn rải thêm chút bột xí chua chua, so với khoai lang sấy giòn bình thường thì ngon hơn nhiều.

Tô Hiểu Mạn đút thêm vài miếng nữa, còn mút nhẹ đầu ngón tay, gương mặt cô ửng hồng, liếc xéo một cái, tiếp tục bón nữa.

Ăn khoai lang nhiều quá dễ nóng trong .

Tạ Minh Đồ , cầm mấy miếng đút cho Tô Hiểu Mạn.

“Mạn Mạn ăn .”

Tô Hiểu Mạn nhăn mặt : “Anh rửa tay đút em ?”

Tạ Minh Đồ thấy tủi ghê gớm: “Anh rửa sạch , về đến nhà rửa tay sạch sẽ , chỉ ông nội là rửa thôi.”

Lúc , bà nội Khương từ trong bếp tiếp: “Cái gì? Ông nội cháu rửa tay hả? Ông Khương , ông rửa tay mà còn lén lút ăn vụng gì đó hả? Bây giờ là thời đại nào , ông giữ vệ sinh chút nào thế? Ông ăn một thì thôi , ông còn——”

Khương Lôi Ngạn đang dài ghế bành, mắt trợn trắng dã. Anh về nhà họ Khương gặp ba , giờ cũng chẳng đây hai cặp đôi, một già một trẻ, quấn quýt bên .

Ai ai cũng đôi cặp, bỏ mỗi con lẻ bóng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-279.html.]

Tại ai nghĩ đến việc đút cho con một miếng chứ?

Không , về đơn vị, nhất định tích cực chủ động tham gia các hoạt động giao lưu hữu nghị, thỉnh cầu lãnh đạo hỗ trợ giải quyết vấn đề hôn nhân cho . Trên còn một trai vẫn kết hôn nên cũng chút ý nghĩ nào về việc tìm kiếm đối tượng trăm năm. Giờ thì thằng em út còn kém mấy tuổi mà cưới một cô vợ xinh như hoa như ngọc, chỉ sợ tương lai cháu chắt khi chạy mua đồ lặt vặt , mà vợ thì vẫn thấy bóng dáng .

“Hai cứ đút em, em đút mãi. Có ai để mắt tới kẻ cô đơn mà đút cho con một miếng nào ?” Khương Lôi Ngạn chỉ cái miệng đang há hốc của , ánh mắt đảo qua ông nội Khương, bà nội Khương và Tô Hiểu Mạn, cuối cùng dừng Tạ Minh Đồ. Được , quyết định cuối cùng là thằng em: “Thằng em út, em đút một miếng khoai lang .”

Ông nội Khương mà rợn cả .

Bà nội Khương: “……”

Tô Hiểu Mạn: “……”

Tạ Minh Đồ: “……”

Ông nội Khương đúng là ngứa mắt cái thằng cháu hai : “Tự con tay hả? Còn khác đút cho ăn?”

“Hai cứ đút qua đút , chẳng nhẽ chừa phần cho con một miếng nào ?”

Bà nội Khương lạnh nhạt : “Vậy con cũng cố gắng kiếm một cô vợ , tự dưng thằng em con đút cho ăn cái gì chứ?”

Tô Hiểu Mạn lấy tay che miệng, bật khúc khích.

Lúc , Tạ Minh Đồ nhặt một miếng khoai lang bàn lên, búng thẳng miệng Khương Lôi Ngạn. Anh búng chuẩn, Khương Lôi Ngạn phản ứng cực nhanh, theo bản năng há miệng ngậm trọn miếng khoai.

Ông nội Khương: “?!”

Bà nội Khương: “…” Ha ha ha…

Tô Hiểu Mạn: “…” Hai em đang bày trò gì thế?

Khương Lôi Ngạn nhai vài miếng, tự dưng thấy gì đó . Nhớ cảnh , thầm nghĩ… thằng em đang cho ch.ó ăn thì !!!

 

Loading...