Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 288

Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:20:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây đúng là sức sống tràn trề của một thiếu niên mười tám đôi mươi, quả thật mạnh mẽ quá chừng.

Mới hôm qua nếm chút mật ngọt, giờ ôm cô với vẻ mặt vênh váo, đắc ý. Tô Hiểu Mạn thật sự hỏi một câu, mệt là gì ? Cứ y hệt như một chú ch.ó con sổ lồng, vui vẻ phấn khích thể tả.

Nhất định nghĩ cách nào đó để tiêu hao hết sức lực của mới !

Tô Hiểu Mạn đầu, vuốt ve khuôn mặt hỏi khẽ: “Anh cảm thấy từ khi về nhà ông bà nội, càng ngày càng nhiều sức lực hơn ?”

“Mạn Mạn, thấy vui vẻ lắm.” Tạ Minh Đồ ôm cô, đôi mắt sáng lấp lánh, bàn tay luồn trong chăn, tìm kiếm nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Hiểu Mạn.

Sau đó, cô thấy giọng đầy nũng nịu: “Mạn Mạn, em giúp …”

Tô Hiểu Mạn: “...” Giúp cái nỗi gì chứ!

Đây là ăn t.h.u.ố.c gì ? Chính Tô Hiểu Mạn cũng hoảng hốt kém, chỉ sợ cuồng tính quá mức, nếu thỏa mãn bằng cách , e là sẽ dùng đến những biện pháp khác.

cô nào , vận động thể kích thích d.ụ.c vọng của con . Ban ngày theo ông nội Khương rèn luyện, chẳng bao lâu hồi phục năng lượng, đến tối chẳng lẽ nghĩ đến những chuyện đó ?

Chút ngọt ngào đêm qua cho một sự kích thích quá lớn.

Chẳng còn cách nào khác, Tô Hiểu Mạn đành giúp , nhưng bản cô cũng chẳng khá hơn là bao, cơ thể trẻ trung khó mà chịu nổi sự trêu ghẹo.

Hô hấp của cô trở nên dồn dập, cô xoay , cố tình lưng về phía Tạ Minh Đồ. Mà Tạ Minh Đồ, khó khăn lắm mới tạm thời thỏa mãn , ôm lấy cô từ phía . Cái ôm của nóng rừng rực như lửa, cho dù hiện tại là mùa đông, bọn họ cũng chẳng cần một chiếc chăn quá dày. Cái tên Cẩu Tử cứ như một lò sưởi di động, ngừng truyền ấm cuồn cuộn thể cô.

Tô Hiểu Mạn nhắm mắt , cảm thấy bản cũng cái tên Cẩu Tử như ăn t.h.u.ố.c đó ảnh hưởng lây, bằng cô cũng thể bình tĩnh nổi?

Cô cũng nghĩ, trai đơn gái chiếc trẻ tuổi chung trong một chiếc chăn thì thể giữ sự bình tĩnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-288.html.]

Cũng là vì cả hai đều từng trải sự đời, nên mới khó khăn lắm mới cầm cự đến lúc .

Huống hồ, Tạ Minh Đồ còn rèn luyện cơ thể thêm nữa, vì để thể khiến Mạn Mạn hài lòng. Lúc đây, dù kiềm chế d.ụ.c vọng ( Liễu Hạ Huệ), cũng cam tâm, thể để Mạn Mạn ấn tượng về .

“Mạn Mạn, tòng quân.”

Tô Hiểu Mạn sửng sốt, đầu Tạ Minh Đồ. Ánh mắt vô cùng nghiêm túc, sáng rực như những vì bầu trời đêm, lóe lên vẻ kiên định lạ thường.

“Là ông nội bảo ?”

“Là quyết định của .” Tạ Minh Đồ cúi ghé tai cô khẽ, ấm nóng chui lỗ tai cô, nhồn nhột.

“À, ?” Tô Hiểu Mạn xoay đối diện với : “Em tôn trọng quyết định của . Dù gì, em cũng sẽ ủng hộ .”

“Mạn Mạn, sẽ nỗ lực trở thành niềm tự hào của em và ông nội.”

Tô Hiểu Mạn mỉm ôm lấy khuôn mặt Tạ Minh Đồ, dịu dàng đặt một nụ hôn lên má , nhẹ nhàng : “Em sẽ chờ ngày đó của .”

Trước cô vẫn luôn nghĩ Tạ Minh Đồ sẽ trở thành tiên phong, một cây đại thụ trong ngành kỹ thuật nào đó. Nay tòng quân, mai còn thể chế tạo xe tăng, đại pháo thì ? Tô Hiểu Mạn như thấu hiểu lòng , ban ngày lúc cụ Khương kể mấy chuyện đó, cảm thấy hứng thú vô cùng, giống hệt như hồi lái máy kéo, xe vận chuyển , đôi mắt ngời lên những tia sáng lấp lánh.

Chắc chắn sẽ thử những thứ một .

Đã thử thì cứ thử, cô sẽ cùng .

Gà Mái Leo Núi

Cái Cẩu Tử tràn trề sức sống quá, cần chút gì đó thể tiêu hao bớt sức lực của .

 

Loading...