“Cuộc sống của thằng bé Tiểu Đồ thực sự quá đỗi chật vật, những trưởng bối như ông bà đây mang nhiều hổ thẹn với nó……”
Tô Hiểu Mạn lắc đầu nguầy nguậy, ôm lấy bà nội Khương, “Bà nội, cả Minh Đồ và cháu đều thích ông bà mà.”
“Sau cháu và Tiểu Đồ thường xuyên tới thăm ông bà nội chứ ạ?”
Tô Hiểu Mạn nhắm mắt , nhẹ nhàng đáp: “Dạ.”
Thằng hai , khi đến nhà ga nó thậm chí về nhà thăm nom một chút. Lúc bà nội Khương gọi điện báo tin, Tạ Nhã Tri mới sự tình.
“Nó cứ mà ạ?” Bà lẩm bẩm hỏi.
Thằng hai thật là, chẳng lẽ nó về thăm nom một chút nào ?
“Ừ.” Bà nội Khương bên đầu dây chẳng thêm lời nào, mau chóng dập máy.
Ngoài chuyện của thằng hai thì Tạ Nhã Tri còn hỏi thêm về chuyện của thằng bé , thế nhưng bà nội Khương bên đầu dây cũng chẳng đả động gì.
Thật , bà cũng phong thanh một vài lời đồn rằng ông nội Khương vô cùng yêu quý thằng cháu út , thường dắt thằng bé diện kiến nhiều chiến hữu cũ của . Ông còn khen thằng bé giống nhất, chờ thêm chừng một năm nữa, ông sẽ tự tay đưa thằng bé tòng quân, như ông từng với các cháu trai cháu gái khác trong nhà.
Lòng Tạ Nhã Tri rối bời vô cùng. Hai thằng con cả và con thứ hai giờ là lính tráng, suốt năm chỉ về nhà đôi ba bận, thành thử bà ít khi gặp mặt chúng. Hồi nhỏ, hai đứa chỉ nghịch ngợm phá phách, khiến bà lúc vứt chúng cho rảnh nợ, mà giờ đây, gặp chúng một thôi cũng trở nên xa xỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-291.html.]
Chỉ đành dăm ba câu qua điện thoại, vài dòng thư tay.
Giờ đây, đến thằng con út của bà cũng một mực đòi theo bước hai trai .
Bà còn thể thốt lời nào nữa đây? Trong lúc , bà chẳng thể mở miệng biện minh lấy một lời. Vốn dĩ bà tưởng rằng bản thể giữ một đứa con trai ở bên , thế nhưng Khương Yến Đường căn bản là cốt nhục của bà.
Tạ Nhã Tri cảm thấy cả thể xác lẫn tinh thần đều mỏi mệt rã rời, chẳng còn sức bận tâm đến những lời đàm tiếu xung quanh.
Cuộc sống vẫn như lẽ thường mà trôi qua, những tụ họp bạn bè chị em thì bà vẫn thường xuyên coi như là giải khuây. Họ đều là những bạn thiết lâu năm với Tạ Nhã Tri, nên dẫu gần đây gia đình bà gặp nhiều biến cố, cũng chẳng ai cố ý khơi chuyện bà thêm phiền lòng.
Mọi về các đề tài khác. Người khi tuổi, dường như câu chuyện đều xoay quanh lũ con cái của . Đứa con nhà đang công tác ở , đứa con nhà đang ăn học trường nào, đứa con nọ khi nghiệp thì nghề gì…
Thuở , mỗi bận tụ họp như vầy, tai Tạ Nhã Tri thường ngớt lời ngợi khen dành cho lũ con, đặc biệt là thằng út Khương Yến Đường. Ấy mà hôm nay, lẽ vì e ngại bà phật ý, chẳng một ai nhắc đến chuyện con cái bà, tên Khương Yến Đường nữa.
Chỉ chuyện con cái nhà .
Tạ Nhã Tri im lặng một bên. Vài câu chuyện lọt tai, bà bỗng ngây ngẩn cả . Chợt nhận trong đám con cái của mấy bà chị em thiết , ít đứa cực kỳ tài giỏi, hiện giờ chức vụ cao thì cũng là ở tuổi đời còn trẻ mà gặt hái nhiều thành tựu. Trong đó, một chân ướt chân ráo trường nhận phóng viên ở tỉnh thành, những bài báo đều hết lời ca ngợi…
Gà Mái Leo Núi
Nghe thêm một lúc, Tạ Nhã Tri chìm những ký ức xưa cũ. Nhớ thuở nào, mấy bà khen Khương Yến Đường lên tận mây xanh, tấm tắc mặt bà khiến bà nở mày nở mặt, trong lòng mát thôi.
thực sự, Khương Yến Đường là xuất sắc nhất ?