Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 297

Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:21:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không lâu khi Tô Hiểu Mạn chạy khỏi sân, một đôi tay rắn chắc từ phía đột ngột che mắt cô . Chẳng cần đoán, cô cũng là ai.

“Đồ quỷ sứ, buông tay!”

Đây là một góc khuất nhỏ, Tạ Minh Đồ liền đẩy cô tường, hung hăng đặt lên môi cô một nụ hôn thật dài, như thể trút bỏ điều u uất trong lòng. Tô Hiểu Mạn vòng tay ôm chặt lấy giữa trời tuyết đang rơi.

Gà Mái Leo Núi

Những bông tuyết nhẹ nhàng bay lất phất. Năm Tạ Minh Đồ chào đời, cũng từng một trận tuyết rơi như thế .

Tuyết nhẹ nhàng rơi tựa lông vũ, tiếng gió rít lên cuốn những cánh hoa lê xuống, khiến tầm trở nên mờ ảo. Trong buổi chiều chạng vạng xanh mờ sương khói , hai bóng quấn quýt bên , tựa như những bông tuyết, lưu bức tường đá xám một hình bóng mờ ảo.

Tô Hiểu Mạn buông thả tấm , ngả lòng đàn ông. Giữa trời tuyết rơi, hai họ ôm chặt lấy rời, như thể đời chỉ còn duy nhất hai con , còn ai khác, cũng chẳng còn bất cứ chuyện gì vương bận.

Tô Hiểu Mạn ngẩng đầu , nhận hàng mi dài của Tạ Minh Đồ phủ một lớp tuyết mỏng, trông thật .

Tạ Minh Đồ buông bả vai cô , chằm chằm đôi mắt đẫm nước của Tô Hiểu Mạn. Sau khi xác định chỉ bóng phản chiếu trong đôi con ngươi màu hổ phách, một nữa cúi đầu, nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên trán, thái dương, mi mắt cong dài, sống mũi thẳng tắp cuối cùng mới dừng ở đôi môi mềm mại .

Những nụ hôn giữa họ nhiều vô kể, dẫu là mới yêu thì qua những thử và sai , họ cũng rút đôi ba kinh nghiệm cho riêng .

Tô Hiểu Mạn đáp nụ hôn của , bàn tay cô gái nhẹ nhàng lướt gương mặt thương, từ hàng lông mày thanh tú, xuôi xuống mi mắt cong dài, chạm sống mũi thẳng tắp, ngón cái khẽ vuốt ve khóe môi .

Khi nụ hôn kết thúc, Tô Hiểu Mạn đang dựa lưng tường bỗng nhiên vòng tay ôm lấy cổ , khẽ c.ắ.n lên hầu kết đang phập phồng của . Tạ Minh Đồ cứng đờ, nhưng đầy nuông chiều mà đưa yết hầu về phía cô, mặc kệ cô gì.

“Mạn Mạn……” Anh khe khẽ gọi tên cô đầy say đắm.

Tô Hiểu Mạn ghé sát bên tai , dịu dàng thì thầm: “Chúc mừng sinh nhật, Minh Đồ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-297.html.]

Giữa gió lạnh, hai nắm c.h.ặ.t t.a.y , mười ngón đan cài.

Khi cả hai trở nhà ông nội, Tạ Nhã Tri rời . Đương nhiên, nếu bà thì hai họ cũng sẽ trở về.

Đôi tai thính nhạy của Tạ Minh Đồ thể thấy tiếng động trong phòng từ xa, nhờ mà tránh ít rắc rối.

Vừa nhà, Tô Hiểu Mạn liền nấu canh gừng cho cả hai. Thân thể Tạ Minh Đồ vốn ấm áp khi trời đổ tuyết nên chẳng thấy lạnh chút nào, nhưng Tô Hiểu Mạn vội vã ngoài, mặc đủ ấm, chỉ giữa trời tuyết một lát thấy lạnh buốt. Thế là Tạ Minh Đồ đành ôm cô lòng, truyền ấm từ cơ thể sang cho cô.

Cuối cùng gió tuyết vẫn là quá lớn, Tạ Minh Đồ che chở cho cô kỹ, nhưng Tô Hiểu Mạn vẫn lo lắng cho . Với bộ quần áo mỏng manh như thế, liệu chống chọi nổi cái lạnh buốt của gió tuyết ?

Tạ Minh Đồ uống cạn chén canh gừng, giơ cánh tay rắn rỏi lên, ý bảo bản vẫn .

Tô Hiểu Mạn cúi đầu uống một ngụm canh gừng. Hơi nóng của canh khiến yết hầu cô bỏng rát, nhưng thể cũng dần ấm lên. Bà nội Khương lúc tới, chỉ chỉ đôi môi của cô.

Tô Hiểu Mạn hoảng hốt. Giây tiếp theo, cô chạy đến gương mới phát hiện bộ dạng t.h.ả.m nỡ . Đôi môi cô sưng đỏ, như thể ai đó hôn đến sưng vù, hồng sưng, mang một vẻ mê hoặc khó cưỡng, như trải qua một trận triền miên.

Chưa kể cổ còn đầy những vệt đỏ loang lổ. May mắn bây giờ là mùa đông, mặc nhiều quần áo nên bà nội mới phát hiện nhiều “dâu tây” như .

“Bà nội, đây là cháu ăn kem đông lạnh ạ.” Tô Hiểu Mạn ngụy biện cho hành động của bằng một cái cớ vụng về.

“Trời mùa đông cháu nên ăn đồ lạnh, cháu xem môi cháu đều trở nên thế .”

“Cháu ngoài sân tuyết rơi như thế mà vẫn bán kem cơ chứ. Cháu thấy mấy đứa trẻ con mua, cháu liền tò mò theo…”

Bà nội Khương: “……”

 

Loading...