Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 300

Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:21:07
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông bà nội đưa bọn họ ga tàu. Vừa xuống ghế, Tạ Minh Đồ nhanh chóng tháo chiếc khăn quàng và mũ xuống, khéo léo quấn lên Tô Hiểu Mạn đang bên cạnh. Cứ thế, Tô Hiểu Mạn vốn mũm mĩm nay càng trông như một “cục bông” đến là tội nghiệp.

Tô Hiểu Mạn dùng bàn tay lạnh ngắt chạm Tạ Minh Đồ, nhưng phát hiện lòng bàn tay đang rịn mồ hôi. Cô khỏi hâm mộ ghen tị với cái nhiệt nóng bỏng của “Tạ Cẩu Tử”.

khoác bao nhiêu lớp áo, cô vẫn cảm thấy ấm hơn chút nào. Vừa lên tàu, gió lùa lạnh buốt, mũi và mặt cô đều đỏ ửng vì cóng. Trong gió còn mang theo nước, lạnh đến tận xương tủy.

Tô Hiểu Mạn thở khói, đóng chặt cửa sổ tàu , sang ôm lấy khuỷu tay đàn ông bên cạnh. Đôi tay cô tự nhiên luồn túi áo tìm ấm. Tạ Minh Đồ vòng tay ôm lấy bờ vai cô. Anh khẽ khàng kéo Mạn Mạn tựa lòng, trong lòng dâng lên niềm kiêu hãnh. Khuỷu tay vững chãi che chở con gái trong vòng tay .

Hai ghé thị trấn Nam Giang để thăm Vương Hoài Tiên. Không ngờ Vương Hoài Tiên quen cũ của ông nội Khương, và ông Vương cũng hề Tạ Minh Đồ chính là cháu ruột của ông bạn già.

“Thật là trùng hợp quá đỗi, bao nhiêu năm gặp ông bạn già , giờ thấy cháu trai của ông .”

định một bức thư gửi qua đó đây.”

Sau khi tạm biệt Vương Hoài Tiên, Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ trở về thôn Kiều Tâm.

Vừa đặt chân đến thôn, họ lập tức dân làng vây kín thành từng lớp. Hai vắng hơn nửa tháng, nhưng đối với dân trong thôn, chừng thời gian cứ như hơn nửa năm trời .

“Hiểu Mạn và Tạ… À, Khương Minh Đồ về !”

“Hai đứa ghé nhà họ Khương ? Chàng thanh niên trí thức Khương ?”

“Tạ… Khương Minh Đồ trông cơ bắp hơn ít nhỉ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-300.html.]

Tạ Minh Đồ che chở cho Tô Hiểu Mạn, cố gắng thoát khỏi vòng vây của những dân đang xúm xít hóng chuyện. Họ mồm năm miệng mười hỏi han về nhà họ Khương, về việc họ trở đó thế nào, và liệu còn về thôn nữa . Tô Hiểu Mạn cũng chỉ lựa lời trả lời qua loa vài câu.

Mấy ngày họ vắng, trong thôn cũng chẳng mấy chuyện lớn xảy . Duy chỉ một việc khiến bất ngờ: vài hôm tuyết rơi, ngôi nhà của nhà họ Tạ đột nhiên đổ sập, lớp tuyết dày đè bẹp. Điều thực sự ngoài dự đoán của tất cả .

“Ngôi nhà của nhà họ Tạ xây chẳng vững chắc ? Sao tuyết mới rơi mấy ngày mà sập ?”

nghĩ là do nhà ông quá nhiều chuyện thất đức, giờ thì báo ứng thôi.”

là báo ứng! Gây họa cho con trai nhà .”

……

Ngôi nhà của nhà họ Tạ đổ sập mất mấy gian, cả hai gian phòng của cả Tạ cũng thoát khỏi phận. May mắn là lúc đó họ chia nhà ở riêng. Anh cả Tạ đành dẫn theo Tần Tú Anh cùng mấy đứa con, huy động thêm để sửa tạm mấy gian nhà đất vốn dùng để chứa lương thực mà trú ngụ qua ngày.

Căn phòng ở sập, nghiêm trọng nhất là mấy căn của ông Tạ và hai Tạ. Nhà cửa cũng đổ nát, củi khô, gạo, mắm, muối đều vùi lấp đống đổ nát. Cuối cùng, ông Tạ cực nhọc lắm mới bới móc ít đồ dùng thiết yếu.

Toàn bộ tiền Tôn Mai tích cóp bấy lâu nay đều trong tay ông Tạ. Ông những căn phòng hoang tàn, tai vẳng vẳng những lời xì xào bàn tán của làng. Ông thở dài thườn thượt, đành tìm tới dựng tạm những túp lều tạm bợ, cả nhà đành miễn cưỡng tá túc trong đó.

Tạ Diệu Tổ, vốn là đứa cháu cưng chiều nhất của Tôn Mai, chịu nổi cảnh sống khốn khó . Nó cứ ầm lên, đòi theo đẻ Hứa Diễm Lan về nhà ngoại.

Gà Mái Leo Núi

“Cháu về nhà bà ngoại! Cháu về nhà bà ngoại!”

 

Loading...