Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 303

Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:21:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vốn dĩ đang ôm chặt trong nỗi căng thẳng tột độ, ban đầu cô vẫn còn ám ảnh bởi con rắn gặp. khi thấy tiếng gọi trầm khàn của , đầu óc cô bỗng trở nên trống rỗng, âm thanh xung quanh dường như đều tan biến.

còn cảm nhận sự giá lạnh của gió nữa, chỉ sững sờ chằm chằm Tạ Minh Đồ mặt . Lúc , trong lòng Tô Hiểu Mạn bỗng nảy một ý nghĩ:

—— Anh là một đàn ông thực thụ.

đàn ông mà cô hết mực yêu thương.

Sau , cô sẽ vì mà sinh con dưỡng cái.

Rõ ràng hai họ mới chỉ quen vài tháng, nhưng Tô Hiểu Mạn cảm thấy đổi nhiều, chỉ là vóc dáng bên ngoài, mà còn là một sự lột xác khó diễn tả bằng lời. Cô là chứng kiến từ trai mới lớn dần trở thành một đàn ông chững chạc.

Lần đầu gặp mặt, trai cúi đầu, gầy gò như que củi ngày nào, giờ thành một đàn ông cường tráng, cánh tay rộng lớn đủ sức ôm trọn cô lòng một cách dễ dàng.

Anh là đàn ông thể vì cô chống chọi gió tuyết, sương lạnh khắc nghiệt, và cũng chính đàn ông ẩn chứa những khao khát cháy bỏng vô tận dành cho cô.

Khi nhận điều , lòng Tô Hiểu Mạn dâng lên chút sợ hãi lẫn bối rối, hai má khỏi ửng hồng vì ngượng.

Bây giờ cô càng lúc càng dễ dàng bộc lộ sự thẹn thùng mặt , trong khi , dù ngủ chung một chiếc giường, cô vẫn thấy chuyện thật đỗi bình thường….

Tạ Minh Đồ cúi đầu, mỉm khẽ c.ắ.n lên đôi môi cô. Anh yêu nhất đôi môi nhỏ nhắn mềm mại , khi khẽ c.ắ.n , cảm giác thơm tho ngọt ngào như một viên kẹo đường .

Quả thực, đây là thứ kẹo ngon nhất mà từng nếm.

Anh khẽ thì thầm: “Anh thích ôm Mạn Mạn lòng thế , luyến tiếc chẳng nhanh hơn. Ước gì con đường thể dài thêm chút nữa thì quá.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-303.html.]

Tô Hiểu Mạn ngượng thẹn, đôi má đỏ ửng khiến xao lòng. Cô đột nhiên nhận tư thế của hai lúc thật khó xử, thậm chí còn cảm nhận rõ ràng thứ gì đó phía đang cấn m.ô.n.g . Khi ngẩng đầu lên, cô bắt gặp ánh mắt đầy vẻ trêu chọc của gã đàn ông mặt.

Cái tên đáng ghét ! Chẳng còn chút nào vẻ ngoan hiền, cụp mắt rũ mi như trai thật thà ngày nào. Giờ đây, giống hệt một con sói gian xảo tóm con thỏ trắng tội nghiệp, vội ăn thịt mà còn đùa giỡn chút nữa.

"Thả em xuống ." Tô Hiểu Mạn giữ mãi cái tư thế đáng ngượng với "con sói" thêm nữa.

Tạ Minh Đồ ôm siết lấy eo cô, khẽ khàng đáp: "Anh thả . Anh cứ thế ôm Mạn Mạn về nhà."

Tô Hiểu Mạn vùng vẫy nhảy xuống, nhưng thể thoát khỏi vòng tay rắn chắc của cái gã Tạ Cẩu Tử chứ? Sức lực cánh tay lớn đến nỗi cô cố đẩy thế nào cũng chẳng lay chuyển .

"Thôi thì mặc kệ ." Thấy thể địch sức của , Tô Hiểu Mạn đành bỏ cuộc đẩy nữa, ngoan ngoãn tựa lòng .

lúc , tuyết bắt đầu rơi lất phất. Tô Hiểu Mạn ngẩng đầu ngắm bầu trời đêm mang một sắc xám xanh kỳ lạ. Mưa tuyết bay xuống, cái lạnh buốt giá thấm sâu từng thớ thịt khiến cô run lên bần bật, vội vàng ôm chặt lấy Tạ Minh Đồ.

Vốn dĩ Tạ Minh Đồ còn chậm rãi chút nữa, nhưng thấy cô lạnh run, liền tăng tốc, nhanh chóng đưa cô về đến căn nhà cũ.

Đám gà vịt trong sân về chuồng ấm ủ , sự trở về của hai cũng hề kinh động đến chúng.

Vừa đến nhà, Tô Hiểu Mạn vội vàng tắm nước nóng. Sau đó, cô trèo lên giường, chui tấm chăn bông tơ tằm ấm sực. Một lát , trong bóng tối, một ảnh khác cũng trèo lên, từ phía lưng ôm cô lòng.

Gà Mái Leo Núi

Cô nhắm nghiền mắt, cứ nghĩ đêm nay sẽ điều gì đó xảy , nhưng ngờ Tạ Minh Đồ chỉ đơn thuần ôm cô lòng.

“Mạn Mạn, em sinh con ?”

 

Loading...