Thế mà bây giờ…
Anh của ngày , dễ thỏa mãn đến thế, quả là ngây ngô và khờ dại bao.
Hồi tưởng đêm qua, ngoài trời tuyết vẫn rơi trắng xóa, trong căn phòng nhỏ, sự dịu dàng, đắm say cứ quấn quýt rời, Mạn Mạn mềm mại như một vũng nước.
Khi thời khắc giao thừa từ năm 1974 sang năm 1975, hòa một với cô.
Nếu , mỗi khi đón năm mới, đều thể trải qua những giây phút như thế, thì còn gì tuyệt vời hơn nữa.
Đương nhiên, những lời , dám kể cho Mạn Mạn ? Chắc chắn cô sẽ tức đến dậm chân, khéo còn mẩy như bà nội vẫn đá nhẹ lên đùi ông nội cho mà xem.
….
Tô Hiểu Mạn ngủ một giấc thật sâu, tận giữa trưa, mãi đến khi cái bụng bắt đầu cồn cào biểu tình, cô mới nặng nhọc mở đôi mắt mỏi mệt.
Cả thể như rã rời từng mảnh, trong lúc mơ mơ màng màng, Tô Hiểu Mạn bỗng dưng nhớ đến những cuốn tiểu thuyết tình cảm từng xem qua, miêu tả nữ chính đêm ái ân như một tấm búp bê vải mềm oặt, rách rời. , hiện tại cô cũng cảm giác y như thế.
Sự thật chứng minh, nên để đàn ông nhịn quá lâu, cũng nên để họ nghẹn quá đà. Nhịn càng lâu, họ bộc phát sẽ càng mạnh, sức chịu đựng quả thật khó lòng kham nổi.
Chẳng vẫn kháo , đầu thì chẳng gì đáng ? Vậy mà tên Cẩu Tử trận phô diễn hết sức vóc của !
Gà Mái Leo Núi
Đêm qua, cô như xé toạc, nuốt chửng bụng .
Tổng cộng bao nhiêu ? Một, hai, ba, bốn, năm… Không thể nào đếm xuể. Sau đó, cô mơ màng chìm mây khói, chỉ còn sự vui sướng mà đối phương mang tới cho cô.
“Mạn Mạn…” Tạ Minh Đồ đang canh giữ ở mép giường cô, trong khí mùi thơm ngọt dịu nhẹ nhàng len lỏi.
Anh nấu cháo đậu đỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-306.html.]
Tạ Minh Đồ chẳng tài cán gì khác ngoài món cháo và nước cơm. giờ mặt Mạn Mạn, nào dám nấu nước cơm nữa.
Mới sáng sớm, lọ mọ ninh cháo đậu đỏ, cho thêm đường đỏ, kỷ tử, táo đỏ . Giờ thấy Tô Hiểu Mạn tỉnh giấc, nhanh chóng bưng một chén cháo đặc quánh, nhuyễn mịn tới, ân cần dâng lên.
Tô Hiểu Mạn lười biếng giường, húp hai ngụm cháo đậu đỏ ấm nóng xoa dịu cái bụng đang đói meo kêu vang. Tài bếp núc của Tạ Cẩu Tử tệ thể tả, nhưng món cháo thì nấu ngon.
Sau khi uống cạn một chén, cô uể oải vươn , nhúc nhích, cứ rúc mãi trong ổ chăn. Mùng một đầu năm, cô chỉ lì giường, đặt chân xuống đất chút nào.
Cô mở miệng sai vặt Tạ Cẩu Tử đang tất bật ngược xuôi hết việc đến việc , đó hai cùng chơi cờ caro. Ván nào Tô Hiểu Mạn cũng thắng. Cô thích chơi cờ với Tạ Minh Đồ, bởi vì tên Cẩu Tử thông minh, luôn khéo léo dùng thủ đoạn cao tay để cô luôn thắng.
Thắng nhiều quá cũng chẳng còn thấy vui nữa, Tô Hiểu Mạn vẽ một bàn cờ cá ngựa hình phi hành gia, bảo Tạ Minh Đồ đẽo mấy miếng gỗ nhỏ xúc xắc, định cùng thử xem loại cờ dựa vận may .
mà…
Tô Hiểu Mạn gieo xúc xắc nhiều , từng nào gieo mặt sáu. Tạ Minh Đồ cũng . Khó khăn lắm Tô Hiểu Mạn mới gieo mặt sáu, Tạ Minh Đồ cũng lập tức gieo mặt sáu.
Sau khi gieo xong xúc xắc, Tô Hiểu Mạn thắng…
Cô còn cảm thấy cô thắng còn đơn giản hơn ván cờ .
Tên Cẩu Tử hình như gieo mặt nào là thể gieo mặt đó. Dọc đường cũng tặng cho cô bao nhiêu cơ hội, mà cô nàng Mạn Mạn bé nhỏ vận may quá kém.
Cho dù thắng nhờ năng lực của , Tô Hiểu Mạn cũng vô cùng vui vẻ, cô thích dỗ dành như .
Sau khi dỗ cô vui vẻ thật sự, cô sà lòng , chủ động trao mấy nụ hôn ngọt ngào.
Tô Hiểu Mạn nghĩ thầm, Cẩu Tử đa tài đa nghệ nhà cô, nếu mà xuyên về thời cổ đại còn thể mở một cái sòng bạc, khẳng định tiền như nước, của cải chất đầy nhà.
Đánh cờ xong thấy oải , Tô Hiểu Mạn nghĩ tới những trò tiêu khiển khác để g.i.ế.c thì giờ. Cô nhớ đến những cặp tình lữ trong truyện xưa thường cá cược sách, thổi tiêu uống . Riêng cô thì tuyệt đối sẽ cá cược với Tạ Minh Đồ, bởi vì cá kiểu gì cũng sẽ thua mà thôi.