Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 308

Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:21:15
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi đến nhà ông bà nội, cảnh tượng cũng chẳng gì khác lạ. Ông Khương vẫn đ.á.n.h cờ tướng một , thấy vợ chồng Khương Lập Dân đến cũng chỉ gật đầu, thêm lời nào.

Tạ Nhã Tri liếc căn phòng mà ngày con trai từng ở, hỏi khẽ: “Hai đứa chúng nó về ăn Tết ? Sao đây?”

“Minh Đồ cùng Hiểu Mạn đang ở bên nhà thông gia .” Bà Khương hờ hững đáp lời, gọi gia nhân dọn cơm, đoạn chỉ một túi đồ đặt ghế: “Lát nữa hai về, tiện tay mang mấy thứ về luôn .”

Tạ Nhã Tri đầu , đó là những món quà bà mang đến dịp sinh nhật con trai út Minh Đồ, vẫn còn nguyên đai nguyên kiện, đến nhãn mác cũng hề bóc.

Mắt Tạ Nhã Tri đỏ hoe, ngấn nước: “Chẳng lẽ thằng bé thật sự ý nhận ruột ? Con chẳng ruột của nó đó ư?”

“Mẹ, cũng chịu khuyên nhủ thằng bé giúp con ư?”

Bà Khương thở dài một tiếng, nhấn giọng khuyên bảo: “Về cô đừng đưa mấy thứ tới đây nữa. Cái thằng Tiểu Đồ , chúng sẽ cô chăm sóc nó. Nó quật cường, quật cường y như ông nội nó , chuyện nó nhận định, mấy con ngựa cũng kéo .”

“Hơn nữa… Cô bảo nó trở về gì? Cô đối xử với nó ở nhà cô ?” Bà Khương cũng đồng tình với suy nghĩ của ông Khương. Chuyện đ.á.n.h tráo hai đứa trẻ xảy , nhà họ Khương ân nuôi dưỡng Khương Yến Đường mười mấy năm, tổn thương . nhà họ Khương cũng nợ thằng bé Minh Đồ mười mấy năm trời…

“Chính tay cô tự rót nước đều, nâng chén bỏ chén .”

“Về cũng đừng dẫn Yến Đường tới đây. Cô đứa con trai tên Minh Đồ , còn và ông nhà cũng chẳng đứa cháu nội tên Yến Đường . Hãy để cho hai đứa nó tự cảm nhận rõ ràng .”

Nước mắt Tạ Nhã Tri cứ thế lã chã rơi: “Hiện tại con nó là con trai của con, thể coi như từng đứa con trai cơ chứ?”

“Thằng bé nhận thì cô cũng thể buộc nó nhận … Chẳng lẽ đó cô nó là con trai của cô ? Vì cô còn mấy lời đó? Ngay mặt nó cô Khương Yến Đường nên xuống nông thôn, là đang ám chỉ đứa bé Minh Đồ nên trở về ?”

Tạ Nhã Tri vội đáp: “Con chỉ lỡ lời/vô ý mà thôi, con tuyệt đối hề ý đó.”

Gà Mái Leo Núi

“Cô hiểu vô tâm vô phế là . Chính vì vô tâm vô phế, nên cha nó và ông nội nó đều tính toán để nó về nhà của các cô . Bởi lẽ, nếu nó nhận cô, e rằng còn nhiều vô tâm vô phế nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-308.html.]

“Lời vô tâm, mới khiến tổn thương nhất.”

“Mẹ nó chuyện tày đình như , vì mà cô còn Minh Đồ ở chung với con trai của bà chứ?”

“Bà cũng nên thu lòng , trở về mà sống cho đạo, đừng nghĩ ngợi xa xôi gì nữa. Nhớ mang hết những thứ về, cứ để ở nhà ông bà như , cũng chẳng tiện chứa chấp.”

“Nó sẽ nhận những thứ của các .”

Đến bữa cơm, đôi mắt Tạ Nhã Tri vẫn còn đỏ hoe. Khương Lập Dân bà, chẳng năng gì. Ông nội Khương hỏi han công việc của con trai, bữa cơm cứ thế mà qua nhanh chóng. Vợ chồng Khương Lập Dân cũng chẳng nán lâu, ăn uống xong xuôi, nhấp ngụm liền cáo từ về.

“Hai đứa khoan ,”

Ông nội Khương cầm lấy túi đồ, đưa cho Tạ Nhã Tri mà trực tiếp trao tận tay cho con trai .

Khương Lập Dân khẽ gật đầu. Ông nội Khương xoay nhà, dáng ông vẫn còn cứng cáp, nhanh nhẹn lạ thường, chỉ hai ba bước khuất trong.

Khương Lập Dân ôm lấy mớ đồ, cùng vợ trở về nhà.

Đi nửa đường, Tạ Nhã Tri giật lấy mớ đồ từ tay chồng, vứt bỏ nhưng luyến tiếc, ôm chặt lấy chúng mà nức nở.

“Nhà ông đang ức h.i.ế.p !”

Khương Lập Dân khẽ thở dài, đáp: “Bà ném giữ , thì tùy bà thôi!”

Tạ Nhã Tri nấc lên từng tiếng: “ con trai của ! Ông trả con trai cho ! sinh ba đứa con trai, một đứa con gái, mà Tết nhất đến nơi, chẳng đứa nào chịu về thăm!”

“Nếu bọn nhỏ trở về, bà liệu thật lòng trân quý chúng ? Đều là do bà dứt ruột đẻ , mà khi lão nhị về nhà, bà với nó mấy lời? Lúc bà gọi điện cho nó, bà những gì?”

 

Loading...