Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 310

Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:21:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có lẽ Khương Yến Đường luôn vô vọng như , chỉ khi mất mới quý trọng, chẳng bao giờ trân quý ngay mắt.

nhà họ Khương mấy ngày nay, nội tâm Khương Yến Đường càng ngày càng trở nên nôn nóng. Tạ Nhã Tri thấy sự biến đổi của . Hắn cũng thấy điều đó trong mắt bà, Khương Yến Đường thể cứ tiếp tục như nữa.

Hắn là con của phụ nữ (Tôn Mai), một như , những chuyện như , hiện tại mặt Tạ Nhã Tri cũng đều sai hết.

Tuy rằng bây giờ những khác đều là con nuôi nhà họ Khương, nhưng con nuôi chung quy cũng chẳng là con ruột. Trước ở trong đại viện, luôn ít kẻ tới xum xoe nịnh nọt, những đều giỏi thấy gió thì vẫy cờ, năm nay chẳng thấy bóng dáng .

Hoặc thể , cơ bản là còn nữa.

Bọn họ dám nhắc tới mặt Tạ Nhã Tri, bởi mỗi nhắc tới , nụ mặt bà đều trở nên miễn cưỡng vô cùng. Cho nên, phần lớn ai nhắc tới chuyện .

“Thằng nhóc nhà họ Tôn năm nay…”

Gà Mái Leo Núi

“… nhà bà?”

Cũng chính lúc , Khương Yến Đường chợt nhận bản chẳng hề ưu tú đến . Những lời khen ngợi từng khiến nở mày nở mặt, phần lớn là do bản tài giỏi mà là vì gia thế hiển hách của nhà họ Khương.

Khi bóc cái mác gia thế Khương gia, rời sự yêu thương của Tạ Nhã Tri, những âm thanh tâng bốc phiền nhiễu đột nhiên im bặt.

Tiếng khen ít dần, bởi vì vốn dĩ là con nhà họ Khương, còn là con cưng của trời như nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-310.html.]

Những ưu tú hơn cứ thế xuất hiện liên tiếp…

Giờ đây Khương Yến Đường mới vỡ lẽ, chẳng nhà họ Khương thể thiếu , mà chính mới là kẻ thể rời xa nhà họ Khương.

Mồng hai Tết, Tô Hiểu Mạn lên kế hoạch về nhà ngoại cùng Tạ Minh Đồ. Tối đó, cô còn dặn Tạ Minh Đồ đ.á.n.h thức dậy sớm một chút. Ai ngờ sáng , Tô Hiểu Mạn cứ thế lười biếng ườn giường, rúc sâu ổ chăn ấm áp, chẳng chịu tỉnh giấc.

Tạ Minh Đồ thức dậy từ sớm, bên mép giường, nắm tay cô, khẽ gọi "Mạn Mạn" đôi ba mà cô vẫn chịu tỉnh. Cuối cùng đành lòng gọi cô dậy mạnh bạo, Tạ Minh Đồ cúi xuống, dịu dàng hôn nhẹ lên vầng trán, khóe mắt cô, cẩn thận vén chăn .

“Mạn Mạn cứ ngủ tiếp , vẫn ở đây.”

Anh sang nấu cháo, tự tay mấy cái màn thầu, xếp lồng hấp. Chờ Mạn Mạn tỉnh dậy là bữa sáng nóng hổi để ăn ngay. Tô Hiểu Mạn mơ màng trở , rúc sâu trong chăn, ngủ ngon lành.

Buổi tối "qua năm mới" hôm khiến cô mệt nhoài quá đỗi. Dù nghỉ ngơi cả một ngày, cái nơi riêng tư vẫn cứ nhức mỏi, cứ ngỡ như ai đó "cày xới" thật mạnh . Lần đầu tiên trải nghiệm chuyện , thể cô cứ ngỡ như trải qua một buổi vận động cường độ cao, dưỡng sức ít nhất hai ngày mới thể tỉnh táo . Đặc biệt là một đêm dài, chân cẳng cô trở nên cứng đờ, lúc rời giường phần khó chịu.

Mãi đến khi ngửi thấy mùi thơm của cháo và màn thầu, Tô Hiểu Mạn mới dần dần tỉnh giấc. Nhận kế hoạch dậy sớm đổ bể, cô dứt khoát cố gắng thêm, liền quần áo, xỏ giày xuống đất, bước mà hai chân vẫn cứ mềm nhũn. Cái cảm giác thật khó tả xiết, như say sóng một chuyến biển dài, như kiệt sức khi chạy hết 800 mét . Cô thầm thở phào một tiếng, may mắn là hiện giờ mới "thực hiện kế hoạch" cùng . Nếu để khi cường tráng hơn, e là cô thật sự kham nổi.

Nhớ chuyện "qua năm mới" , mặt Tô Hiểu Mạn ửng hồng, hiện lên hai vệt đỏ nhàn nhạt. Chuyện cũng chẳng khó chịu như cô vẫn tưởng đây. Thực , cảm giác sung sướng còn lấn át hơn nhiều. Vừa nghĩ đến đây, đỉnh đầu Tô Hiểu Mạn như bốc khói. Mới chỉ vài ngày thôi mà hình như cô cũng khác xưa nhiều lắm . Tâm tư cô cũng bắt đổi khác.

“Mạn Mạn?” Tạ Minh Đồ bước đến, ôm cô dậy chuẩn ăn cháo. Trong phòng một chiếc ghế dài đơn sơ do Tạ Minh Đồ tự tay theo yêu cầu của Tô Hiểu Mạn, đó còn trải một lớp chăn bông ấm áp. Tạ Minh Đồ đặt cô lên ghế, bưng cháo và màn thầu nóng hổi tới tận tay.

 

Loading...