Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 356: Ai cũng muốn mua xe
Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:07:10
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mấy đứa đừng đ.á.n.h ở phía đấy nhé." Lâm Tuệ đầu lườm bọn nhỏ.
Khang Khang bỏ tay đang đè vai em trai xuống, "Không đ.á.n.h , bọn con chỉ đùa thôi."
Bình Bình hì hì , vỗ vỗ cái ghế mềm mại, chuyển chủ đề, "Xe con thật thoải mái! Thoải mái hơn máy kéo nhiều!"
An An sờ sờ cái váy đỏ của , vui vẻ, "Hơn nữa còn bẩn quần áo tóc tai."
Từ Đông Thăng t.ử tế đường làng, dám lơ là, tiện miệng trả lời, "Đương nhiên , máy kéo bao nhiêu tiền, chiếc xe con của chúng bao nhiêu tiền."
Đây là đầu tiên bọn họ về nhà bà ngoại nhanh như , hơn một giờ tới.
Lúc ngang qua trường học cũ của Lâm Tuệ, nào cô cũng chỉ cho bọn trẻ xem.
"Chỗ đó là trường học ngày xưa học, nóc nhà và tường tróc lở, trời mưa là nghỉ học, bởi vì dột nước, sách giáo khoa và bài tập sẽ ướt, ướt chữ rõ, tiền mua mới."
Ý định của cô là bọn trẻ trân trọng cuộc sống hiện tại, học tập t.ử tế. Không ngờ khiến bọn trẻ ghen tị, "Thì trời mưa là cần lên lớp nữa ?"
"Bọn con lúc sấm sét còn học thuộc bài nữa cơ! Mẹ ơi, điều kiện của bọn con còn gian khổ hơn của !"
Lâm Tuệ cạn lời, bỗng chốc gì nữa.
Từ Đông Thăng đột nhiên giảm tốc độ xe, hướng về phía khẽ nhếch cằm, hiệu cho cô, "Phía đó là vợ Lại Tam ?"
Theo ánh mắt qua, Lâm Tuệ kinh ngạc, đúng thật là Lâm Quế Mai, bên cạnh cô đang là gã nhân tình mà đồn cô "mượn giống".
Đứa bé đang ở một bên nhổ cỏ chơi côn trùng, hai lớn thì ở một bên rôm rả, trông thật là ngọt ngào.
"Lại Tam năm nay cũng trở về ?"
" là về."
Đôi vợ chồng mạnh ai nấy chơi ? Thật là tân thời.
Sợ bọn trẻ thấy, hai vợ chồng Lâm Tuệ gì nữa.
Biết con gái mùng hai sẽ về, nhà họ Lâm chuẩn sẵn các loại thịt cá, chỉ chờ tới là bỏ nồi.
Nghe thấy tiếng xe, đều vây quanh, Từ Đông Thăng hạ cửa kính xuống, "Lâm Hồng, giúp dọn dẹp chỗ đậu xe một chút."
Lâm Hồng dẫn theo một đám cháu trai cháu gái vội vàng dọn dẹp những thứ lặt vặt trong nhà kho , trọng điểm là kéo những đang vây xem , vì họ chắn đường .
Cả nhà xuống xe, bố Lâm chỉ lo ôm cháu ngoại trai cháu ngoại gái mà cưng nựng.
Bọn nhỏ lớn quá nhanh, sắp cao bằng họ .
Từ Đông Thăng cũng lo mấy đứa trẻ con nghịch ngợm trong làng hỏng xe mới, nên rút chìa khóa xe, khóa chặt cửa xe và cửa sổ, ngay cả nhà kho cũng dùng hàng rào gỗ chắn .
Mấy đứa trẻ nghịch ngợm đều cầm gậy gỗ đá, chúng từng thấy xe , lỡ cào hỏng thì cũng chẳng tìm ai mà lý. Chẳng lẽ thể tìm bố chúng đòi mấy chục tệ thậm chí cả trăm tệ tiền sửa chữa ?
Lâm Tuệ gọi bọn trẻ , giúp mang đồ Tết nhà.
"Sao mà nhiều đồ thế, là cái gì ?"
"Ôi chao, nhà A Tuệ bây giờ đúng là phát tài thật ."
"Trách trách, các bà xem, năm nào cũng tặng nhà vợ nhiều quà Tết như , Trung thu, Tết Nguyên đán đều thiếu. Chúng tìm thông gia vẫn tìm ở bên ngoài , giống cái núi lớn mà chúng ở cả đời , nghèo lắm."
"Ôi chao, bà tìm bên ngoài là tìm , con gái nhà bà xinh , chữ như con gái nhà họ Lâm ? Người còn học hết tiểu học cấp đấy."
"Kể cả gả ngoài thì , vẫn xem hiếu . Các bà xem con gái nhà lão Lâm khác, chẳng cũng gả về cùng một thôn , cô lâu về nhà vợ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-356-ai-cung-muon-mua-xe.html.]
Đại Nương hướng về phía bên bĩu môi, ăn ý .
"Mặc kệ về , đưa tiền là . Cái cục vàng đó mặc là đồ ."
"Không là , hai rể cùng nuôi dưỡng, đúng là cục vàng hàng thật giá thật, hai ông bà già coi như hưởng phúc ."
"Ha ha ha ha ha ha......"
Vốn dĩ bọn họ còn đang xì xào bàn tán nhỏ tiếng, trò chuyện ha ha, đột nhiên cảm thấy đang , liền sang.
Đối diện với mấy khuôn mặt nhỏ nhắn, họ ngượng ngùng ngây .
“Các cháu tên là gì nhỉ, đại danh khó quá Thím cứ quên hoài. Này, chiếc xe đó của các cháu mua bao nhiêu tiền thế?”
Bình Bình, An An mấy đứa nhỏ lắc đầu, “Không .”
Nói xong liền bỏ chạy nhà.
Người lớn thật vô vị, cứ hỏi xe của bọn con bao nhiêu tiền, hoặc là hỏi nhà bao nhiêu tiền. Dùng gáy mà nghĩ cũng , bọn con nít bọn họ mà hiểu mấy chuyện .
Từ Đông Thăng công tác chuẩn tâm lý, bàn cơm nhà giới thiệu tình hình chiếc xe một , đến nhà bố vợ còn lặp một nữa.
Mẹ Lâm tò mò, “Nghe các con như , Lâm Vũ ăn bên đó cũng tệ nhỉ? Năm nay nó gọi điện về công tác bận quá, về ăn Tết . Lại còn mua xe mua nhà, nhà trong thôn thì nhà nó là hoành tráng nhất.”
Lâm Hoành nuốt miếng thịt trong miệng xuống, giành : “Anh Lâm Vũ ở bên đó cũng coi như là ông chủ nhỏ , hào phóng cỡ nào , chiếc mô tô nhập khẩu hơn một vạn tệ còn bao lâu, mua chiếc Santana mười mấy vạn tệ, là để tiện đàm phán ăn.”
“Hả—mười mấy vạn tệ! Trời ơi, tiền cả làng chúng cộng cũng nhiều như , dám nghĩ chiếc xe như thế thì hoành tráng cỡ nào!”
“Việc ăn của nó chắc nhỏ nhỉ?”
Lâm Hoành lắc đầu, “Không rõ ràng lắm, con nghĩ đó là chuyện kiếm tiền của , nên hỏi chi tiết như .”
“ là như .” Mẹ Lâm gật đầu, “Nó cũng là đứa nó lớn lên, rõ gốc gác, đúng là một thanh niên tệ.”
Tiếng chuông báo động trong lòng Từ Đông Thăng vang lên, ngây ngô với vợ, “Bố nếu ở nhà lầu, bọn con bỏ tiền xây cho bố , hai tầng ba tầng đều , như phòng cũng nhiều, ở bao nhiêu thì ở.”
Mẹ Lâm xua tay, trong lòng hài lòng, nhưng đáp ứng, “Không cần, bây giờ ở nhà chỉ hai ông bà già chúng và nhà cả, gian nhà còn ở hết, xây nhiều như cũng là lãng phí tiền.”
Bố Lâm nhớ nguyên nhân họ dọn nhà, hỏi Lâm Tuệ, “Trước đám trộm cắp đó bắt ?”
“Bắt , bọn chúng chuyên nhắm những hộ gia đình giàu để tay, còn g.i.ế.c c.h.ế.t một đôi vợ chồng già, kẻ chủ mưu ăn đạn , một hai tên còn cũng chịu án nặng, đại khái mười mấy hai mươi năm thì .”
Không ngờ trong chuyện còn liên quan đến án mạng, tất cả đều cả kinh, liên tục mừng vì con gái và gia đình dọn là .
Vì Từ Đông Thăng sáng hôm lái xe, Lâm Tuệ cho họ chuốc rượu nữa, chỉ uống hai ngụm nhấp môi một chút thôi. Đều là nhà, lâu ngày gặp, chuyện nhiều, chuyện gì cũng tâm sự.
Nhị Ca Lâm mới theo em trai nhỏ học thử kỹ thuật lái mô tô, bỗng chốc bắt đầu , một chút cũng khó, bây giờ đang ngứa ngáy trong lòng, nóng lòng hỏi thăm một chút về chuyện mua mô tô.
“Đợi Lâm Hoành khai giảng , cùng nó thành phố một chuyến, tự xem thử xem sẽ thôi, bây giờ trong thành phố mô tô cũng ít. Cái xe của là xe cũ, giống với quy trình mua xe bình thường, nên rõ lắm.”
Nói thì, chiếc xe nhỏ vẫn là chiếc xe mới đầu tiên theo đúng nghĩa của Từ Đông Thăng, do tự kiếm . Xe đạp, xe mô tô là xe cũ thậm chí là xe ba đời.
Anh càng nghĩ càng thấy vui trong lòng, tự rót cho một ly rượu.
Nhị Ca Lâm nghĩ cũng , vẫn là tự thành phố xem mới yên tâm, dù đó cũng là cái thứ đắt tiền như , còn đắt hơn cả nhà cửa.
Anh liền hẹn thời gian với Lâm Hoành, muộn hơn Từ Đông Thăng và họ hai ngày lên.
Một hồi đầu , Lâm Quả cùng hai chị em gái đều đáng thương chằm chằm .
--------------------