Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 363: Khoanh Đất

Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:07:17
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Vị trí đối diện thẳng với chợ lớn, việc buôn bán của chợ thế nào nên , kéo theo cả những căn nhà gần đây cũng trở nên đắt đỏ.”

 

Nhà ở đây dù rách nát đến mấy cũng đất trống ai , vì giá mua bán đương nhiên thể tính theo đất trống, mà đều bán theo giá nhà bình thường.

 

Mấy căn nhà liền kề bên chỗ Cẩu T.ử đều bán hết , chỉ bất quá vẫn sửa sang. Khoảng cách từ lúc bọn họ mua nhà chỉ mấy tháng, tăng 1000 tệ.

 

Nói đúng là căn nhà rách nát ở đây, chỉ một trăm mét vuông, gần 4000 tệ .

 

Nếu là cửa hàng, còn hướng lên tăng thêm một mảng lớn nữa, sang năm nhất định sẽ phá vạn. Điều ở thành phố lạc hậu xa xôi của bọn khác gì giá trời tăng vọt.

 

Chu Chính còn đặc biệt cảm ơn bọn , nếu lúc đó mua, bây giờ bỏ bộ gia sản .

 

Anh may mắn đắc ý, cảm giác giống như đang ở nhà, thì 1000 tệ rơi lòng .

 

Miệng Lâm Hoành khép , “4, 4000 tệ mua một cái tiểu viện rách nát như thế ? Cộng thêm tiền xây nhà, 6000 tệ. Nếu nghiệp ngoài một tháng là 100 tệ tiền lương, ồ , lớn mật một chút, một tháng tính 200 tệ, thì dù ăn uống cũng dành dụm suốt hai năm rưỡi.!”

 

“Nếu trừ tiền ăn uống và hiếu kính cha , thì vẫn dành dụm......”

 

Anh bắt đầu đếm ngón tay, “Năm sáu năm thời gian......”

 

Tưởng tượng như , hình như cũng còn thể chấp nhận?

 

Lâm Tuệ , “Đợi em nghiệp ngoài bao nhiêu tuổi ? Cộng thêm năm sáu năm trả nợ cho chị, em cưới vợ sinh con nữa ?”

 

Lâm Hoành quên mất chuyện , nếu cộng thêm chi phí khi hẹn hò đối tượng, còn đưa lễ vật chạm ngõ......

 

“Vậy, chính là mười năm?”

 

Anh chỉ tỏ yếu thế, mà trong lòng còn chột , liệu tích góp nổi ?

 

“Nếu các em mấy năm con thì ?”

 

Vai Lâm Hoành sụp xuống, “Không trả xong , trả xong ......”

 

Anh thở dài một , “Lập gia đình ở thành phố mà khó thế? thấy chị hình như khá dễ dàng mà. Hay là, ba mươi tuổi trả xong nợ mới lập gia đình?”

 

“Em cha c.h.ế.t vì lo lắng ?”

 

Lâm Tuệ với khuôn mặt khổ sở của em trai, “Ngay cả ý nghĩ kết hôn cũng , em thật sự mua ?”

 

Lâm Hoành gật đầu, “Muốn mua. trong tay cũng chỉ còn hai ba trăm tệ mà thôi.”

 

Đây là tiền kiếm đây, vẫn luôn dám dùng nhiều, mới còn nhiều như , trong các đồng học còn bắt đầu kiếm tiền coi là một khoản tiền lớn, kết quả là ngay cả một cái nhà vệ sinh cũng mua .

 

Lâm Tuệ liền quyết định cho em trai một một chút động lực.

 

“Được, tiền mượn cho em . Bất quá một yêu cầu, chỉ giới hạn trong lớp học của em, bất kể là tự tìm sách hỏi giáo viên, em cần nghĩ cách học chuyên ngành cho thật thấu đáo ở trường, hơn nữa còn học thêm kiến thức liên quan đến máy tính.”

 

“Đợi đến lúc cần dùng đến em, để thất vọng, bằng thu lợi tức gấp đôi.”

 

Miệng Lâm Hoành mở khép , khi nghĩ mấy phút, khẽ c.ắ.n môi hạ quyết định, “Được!”

 

Tối hôm đó, khi Lâm Tuệ cầm cuốn sổ nhỏ lên, trong lòng Từ Đông Thăng “lộp bộp” một cái, cái tư thế sắp lấy tiền , quen thuộc lắm.

 

Lâm Tuệ ngẩng đầu , nhịn , “Làm gì đó qua đây? Sợ ăn thịt ?”

 

Sợ cô ăn mà là ăn tiền......

 

Từ Đông Thăng âm thầm bụng bảo , vẫn qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-363-khoanh-dat.html.]

 

tiên về ý nghĩ của Lâm Hoành, đó về kế hoạch của đối với em , tương lai khi học thành tài sẽ giúp ích nhỏ cho cửa hàng.

 

Về chuyện Từ Đông Thăng cũng do dự nhiều, “Mua thì mua , giá nhà quả thực tăng quá mạnh, ngay cả ăn như thấy cũng kinh hãi. Những công nhân bình thường lấy mấy chục tệ một hai trăm tiền lương c.h.ế.t, càng khó với tới, chỉ thể chờ phân phối.”

 

Những như Lâm Hoành nhà máy, phân phối nhà, chỉ thể tự mua.

 

Cậu em vợ loại ham ăn lười , sẵn lòng giúp đỡ một tay, mượn thì mượn thôi.

 

Lâm Tuệ tiếp lời: “ cũng cảm thấy giá nhà còn tiếp tục tăng nữa, mà mua nổi thì ít. Chúng trích khoản tiền còn của căn nhà thương phẩm, trừ tiền cho mượn, trong tay vẫn còn 2 vạn tệ.”

 

“Cho nên thử ý tưởng của , nếu , chúng cũng khoanh thêm 2 lô đất trong dãy đó, xây 2 tòa nhà lầu, cao một chút, năm sáu tầng, để thêm vài căn phòng. Trong phòng chỉ cần đặt một khung giường cộng thêm một bộ bàn ghế gỗ đơn giản, hoặc đặt cũng , để bọn họ tự mua. Cứ chuyên môn cho những đến chợ ăn thuê, nhất định lo thiếu khách.”

 

Kỳ thật, những đến đây ăn nhỏ nhiều ở quê, hoặc nhà cách nơi một cách nhất định, mua nổi nhà thì nhất định sẽ cân nhắc thuê nhà.

 

“Hiện tại thuê một căn phòng tám chín mét vuông mỗi tháng cũng 20 tệ, nếu như một tòa nhà 10 căn phòng, một tháng là thể thu về 200 tệ, hai tòa nhà thể thu về 400 tệ.”

 

“Anh thấy ý tưởng của thế nào?”

 

hiện tại đang trưng cầu ý kiến, tự quyết định, Từ Đông Thăng trong lòng vướng mắc, cũng xuống thuận theo mạch suy nghĩ của cô .

 

“Khung giường và bàn ghế trong phòng đều thể mua đồ cũ qua sử dụng, cái là thứ yếu, trọng yếu. Quan trọng nhất là, cho thuê nhà lầu, chúng giải quyết xong cả điện nước. Đây là một khoản chi nhỏ, với tiền hiện của chúng , thể giải quyết xong trong một .”

 

Lâm Tuệ mới bỏ sót khoản chi về điện nước, bỗng chốc thứ trở nên eo hẹp, thiếu thốn.

 

“Vậy là chúng cứ khoanh đất tay , đợi tiền từ từ xây nhà?”

 

Từ Đông Thăng chằm chằm đôi mắt tròn xoe của cô , kìm hôn lên, “Hôm nay ngoan thế, đều lời ?”

 

Lâm Tuệ trái lương tâm, “À, lời .”

 

“Vậy lời , mua nữa nhé?”

 

chớp chớp mắt, “Được, thì mua nữa.”

 

Từ Đông Thăng nhịn , trong mắt cô là vẻ luyến tiếc.

 

“Mua , sợ nửa đêm em tức đến mức ngủ , cho một cái tát đá xuống giường.”

 

Lâm Tuệ giả ngây, “Sẽ , hung tàn đến thế.”

 

Sau khi hai chuyện xong, ngày hôm liền tìm chủ đất.

 

Ngoại trừ Lâm Hoành, ai bọn họ mua mấy trăm mét vuông đất xây dựng ngay cạnh Chu Chính.

 

Còn Anh Cả và Anh Hai thì xem xe ba bánh cơ giới nông nghiệp ở trong thành phố, tức là xe ba gác máy, bao gồm cả việc lắp thêm một cái mái che bằng tôn xe, một chiếc xe cần 6000 tệ, nếu thêm mái che thì cũng 5600 tệ.

 

Hai trai động lòng xót tiền, cứ lì ở đó mặc cả với ông chủ suốt ba ngày, giảm 100 tệ. Một chiếc xe 5500 tệ, đắt hơn quá nhiều so với dự tính của bọn họ, nhưng bọn họ thật lòng nó.

 

Một chiếc xe ba gác máy như thế , mặc kệ là dùng để chở phân bón chở gạch ngói, lương thực, hàng hóa, một chuyến thể tiết kiệm ít sức lực.

 

Cho dù là đến bến xe tài xế cho , một chuyến cũng thể kiếm một hai tệ .

 

Thế là Lâm Tuệ lấy 2000 tệ cho Anh Hai mượn, tiền trong tay Anh Cả đủ , bất quá là hơn phân nửa vốn liếng trong nhà còn.

 

cầm vài tờ giấy nợ trong tay, đột nhiên cảm thấy ngờ một ngày cũng trở thành giống như địa chủ, cảm giác cũng khá .

 

 

--------------------

 

 

Loading...