Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 372: Thiếu gia không làm lại đi làm công nhân giản đơn
Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:07:27
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Tuệ để Liên Kình nhà, đó đóng cổng sân . "Tiểu Kình ăn cơm trưa ? Dì mới mì lạnh, ăn ?"
Liên Kình mới ăn một bữa ở nhà, nhưng trong lòng chuyện nên khẩu vị gì. Nghĩ đến mấy ngày nay đều ăn cơm Dì Lâm , sờ bụng, cảm thấy vẫn thể ăn , gật đầu, "Cảm ơn Dì Lâm."
An An ở trong nhà xem TV, thấy cũng đầu .
Liên Kình bưng trái cây qua, thật cẩn thận sắc mặt cô.
An An ngoảnh đầu , để ý tới .
"An An, xin thứ , con ăn chút trái cây , thơm ngọt thơm ngọt, ăn ngon lắm."
Không cần , An An ngửi thấy hương vị , chóp mũi là mùi dưa lưới. Nhà bọn họ thường ăn dưa hấu, nhưng dưa lưới khó thấy, nước miếng trong miệng nàng phân bố .
Cuối cùng cũng chống con sâu tham ăn trong bụng, cô vươn tay cầm một miếng.
Mặc dù lời nào, nhưng Liên Kình thở phào nhẹ nhõm, đây là ý tứ biểu thị tha thứ cho . Bình thường khi tức giận, bố chính là lấy điểm tâm tự dỗ dành.
Lâm Tuệ lấy một chén mì lạnh để dành cho Liên Kình, bên rắc hành lá và vừng, trộn cùng nước sốt thịt băm, thơm.
Liên Kình ăn hết đũa đến đũa khác, dừng .
Khang Khang cũng cầm trái cây, ăn xem TV.
Bình Bình còn tha cho , ở bên bàn, chuyện âm dương quái khí, "Thiếu gia nhà giàu như , ăn đồ của nhà quê cũng thích thế?"
Liên Kình nuốt xuống sợi mì trong miệng, đó mới chững chạc đàng hoàng giải thích, " thiếu gia. Lời đó cũng , bởi vì bà nội hiểu tình hình của chúng , sẽ từ từ với bà."
Tiểu hài t.ử đơn thuần, hiểu đạo lí đối nhân xử thế.
Bình Bình: "Vậy thiếu gia còn cùng chơi với chúng ?"
Liên Kình gật đầu, miệng mồm phồng lên, "Muốn."
Lâm Tuệ liếc mắt một cái lão Nhị, "Mấy đứa Thiếu Đông Gia các con cũng đừng nhàn rỗi, bắt đầu từ ngày mai, tất cả đều đến cửa hàng giúp việc cho ."
Sau khi Lâm Hồng nghỉ phép là dùng xe mô tô giao các đơn hàng xa, cho nên lúc giữa trưa bận rộn cửa hàng cũng thiếu nhân công.
Ba đứa nhỏ kinh ngạc , Lâm Tuệ cảm thấy gì bất đúng.
"Bố các con bận ở cửa hàng quần áo, các con thì đến quán ăn nhỏ giúp việc múc cơm lau bàn cho . Dù cũng là gọi là Thiếu Đông Gia , tổng cộng thể giúp một chút việc nào chứ?"
Bình Bình An An đồng thời mở miệng, "Có tiền công ?"
"Thiếu Đông Gia việc cho cửa hàng nhà cũng tiền công ? Bố các con cũng ." Lâm Tuệ nhướng mày hỏi ngược .
Bọn nhỏ đều chút thất vọng, Lâm Tuệ nghĩ một chút, "Cho tiền công cũng thể. Sau những ngày nghỉ ngơi và nghỉ phép hàng tuần các con đều đến cửa hàng giúp việc, mỗi ngày 5 hào . Bất quá lấy tiền , các con tự kiếm tiền công để đóng học phí ."
Bọn há miệng rộng, trợn mắt to, dưa lưới cũng ăn nữa, "Học phí bao nhiêu? Đắt ?"
"Học phí linh tinh còn bút và vở của các con, một học kỳ ít nhất cũng hai mươi đồng ."
Bọn bắt đầu bẻ ngón tay, "Vậy chúng 40 ngày, sai biệt lắm một tháng rưỡi, vặn đến lúc khai giảng."
An An đại kinh, "Vậy bút chì màu và bút màu nước của con cũng tự bỏ tiền mua?"
Lâm Tuệ gật đầu, ", các con mua cái gì thì tự kiếm tiền mua. Tiền thì tự cầm lấy, mua cái gì cũng do các con quyết định, cùng bố các con can thiệp."
Mấy đứa nhỏ từ nhỏ bắt đầu nhận quà quá dễ dàng, Lâm Tuệ quyết định từ bây giờ bắt đầu bồi dưỡng quan niệm quản lý tiền bạc cho bọn .
Bọn nhỏ một cái, tự quản tiền!
Chỉ dựa điểm là thể đ.á.n.h động bọn , vui vẻ gật đầu, "Được! Ngày mai chúng sẽ đến cửa hàng !"
Liên Kình im lặng ăn mì, chờ khi trở về sẽ với bố là đến cửa hàng công nhân lao động giản đơn.
Liên Thanh: "Con tiền tiêu vặt nữa ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-372-thieu-gia-khong-lam-lai-di-lam-cong-nhan-gian-don.html.]
Hắn lắc đầu, "Còn."
Từ khi nó sinh , ông nội bà nội mỗi năm ngày sinh nhật và cả Tết Nguyên Đán đều lì xì những phong bao đỏ thật dày, cộng thêm hồng bao của các trưởng bối khác, tổng cộng lên tới mấy vạn tệ, đều do Liên Thanh giữ, con quản lý.
bình thường mỗi tháng nó vẫn mấy chục tệ tiền tiêu vặt, cũng thấy nó dùng bao giờ, ống heo chắc chắn đầy từ lâu .
Liên Kình kể chuyện em nhà họ Từ tự thêm kiếm học phí, thấy ý nghĩa, cũng cùng.
Mẹ Liên Thanh bên cạnh sắc mặt đại biến, “Đó là việc chỉ nhà nghèo mới , Tiểu Kình con ! Cái việc cúi lưng hầu hạ khác, con thể !”
Nếu truyền ngoài, còn tưởng nhà họ Liên ngược đãi cháu ruột của !
Triệu Tình cảm thấy cô vĩnh viễn thể hợp với chồng, bèn dậy luôn, “Chuyện đồng ý .”
Cô khoác vai con trai, dẫn lên lầu nghỉ ngơi.
Mẹ Liên Thanh tức đến mức ôm ngực, chỉ cô : “Liên Thanh xem, đây chính là con dâu cưới về! Cô ngay cả con ruột của cũng nhẫn tâm!”
Liên Thanh biểu cảm nhàn nhạt, “ thấy đề nghị của Liên Kình , con dâu cũng .”
Trước khi đến, chúng đều .
Mẹ Liên Thanh hiểu ý tứ ẩn giấu, cảm thấy cơn giận sắp xông thẳng lên đỉnh đầu.
Bà trái cũng ngất xỉu, nhưng mắt là bác sĩ giỏi nhất, khả năng quan sát sắc mặt khác là nhất lưu, thể giả vờ .
Trước khi ngủ, Liên Thanh bước phòng con trai, ở băng ghế đầu giường, tiện tay cầm tấm ảnh của con lên xem.
“Ông nội đăng ký Cung Thiếu niên cho con, ở đó nhiều hoạt động giáo d.ụ.c văn hóa, cũng sẽ kết giao nhiều bạn bè, con ?”
Liên Kình dựa đầu giường hỏi: “Nếu con thì sẽ thế nào ạ? Có đ.á.n.h ?”
Liên Thanh đặt tấm ảnh xuống, cong ngón tay gõ nhẹ lên trán con, “Không dám đ.á.n.h con.”
Anh thẳng ánh mắt trong veo của con trai, “Được , ngủ sớm . Vì quyết định dựa đôi tay của để kiếm tiền, giữa đường kêu khổ kêu mệt, càng bỏ vở nửa chừng.”
Liên Kình liên tục gật đầu, “Vâng ạ.”
Anh bố thương lượng với ông nội bà nội thế nào, ngày hôm bà nội ăn xong bữa sáng, tặng quà sinh nhật trở về Kinh Thị, sắc mặt đen như mực.
Ngược , Liên Kình tâm trạng hớn hở, chạy qua nhà họ Từ cùng thêm.
Lâm Tuệ luôn mãi xác nhận bố bé chuyện và đồng ý, đó giao mấy đứa trẻ cho Từ Đông Thăng sắp xếp.
Từ Đông Thăng húp soàn soạt uống xong một chén sữa đậu nành, lau miệng, “Vì là thêm kiếm tiền, thì là thiếu gia nhỏ nữa mà là lao động phổ thông , các lười, thái độ đối với khách nhân cũng , Tiểu Minh thế nào thì các thế đó, ?”
Có Thạch Đầu ở đó, chỉ cần bọn chúng chủ động trêu chọc khách nhân, thì sẽ đến mức khác bắt nạt.
“Biết ạ!”
Tiểu Minh ba đứa trẻ choai choai mà ông chủ dẫn tới, đau đầu, thật sự thể việc ?
Sự thật chứng minh, bọn chúng thật sự , múc thức ăn nhanh, hơn nữa tính toán còn nhanh hơn cả Thạch Đầu, chữ cũng ngay ngắn hơn.
Khang Khang và Bình Bình phụ trách múc thức ăn, Tiểu Minh tính sổ thu tiền. Còn Liên Kình bên thì nhận điện thoại và ghi đơn hàng, thêm ba trợ thủ nhỏ, cửa hàng đỡ vất vả ít.
Từ Đông Thăng dắt con gái đến cửa hàng quần áo may sẵn, “Bên là con trai, đông đúc nóng bức, con cứ ở bên trợ thủ cho chị Tiểu Thái, sắp xếp quần áo.”
Lâm Tuệ đưa lời khuyên cho cô bé, “Con thích vẽ, thì quan sát nhiều hơn. Cửa hàng nhiều , con thể quan sát đặc điểm cùng với quy luật của những , vẽ , cũng thể vẽ quần áo .”
“ mục đích chủ yếu con đến đây là thêm kiếm tiền, nhất định thành công việc mới vẽ.”
An An ngoan ngoãn đồng ý.
Màu vẽ và bút sáp trong nhà sắp dùng hết , cô bé kiếm tiền thì mua , chỉ thể dùng bút chì vẽ, nhưng cô bé thích màu sắc sặc sỡ.
--------------------