Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 376: ĐỪNG TIN VÀO LỜI MÔI GIỚI

Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:07:31
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trước Trung thu, Từ Đông Thăng một Hải Nam một chuyến, thành công nghiệm thu nhà tới tay.

 

Trước đó, thể hiểu tại nhiều tranh bỏ nhiều tiền như để mua căn nhà nhỏ như thế, một tầng mười mấy hộ, giống như nhà ống và ký túc xá xí nghiệp quốc doanh cũng khác biệt lắm.

 

khi nghiệm thu nhà, tìm trang trí đơn giản xong, phát hiện khác biệt quá lớn.

 

Không gian, ánh sáng, phương vị đều mạnh hơn nhà ống chật chội nhiều. Quan trọng nhất là bố cục bộ khu nhà, núi đá nước, còn di thực nhiều cây xanh tới, ở nơi , sạch sẽ gọn gàng, khiến thoải mái.

 

Ồ đúng , một dân nhà quê mở mang tầm mắt còn thang máy lên xuống. Lại thể tòa nhà cần dùng chân leo! Trước khi mua nhà nhiều đến mấy, cũng bằng sự chấn động của mắt thấy tai .

 

Nhà thương phẩm ở đây quá cao!

 

Khu nhà giá đắt là lý do, khảo sát qua các khu nhà nhỏ khác, những tòa chỉ bảy tám tầng gần như đều thang máy.

 

Trát tường xong, còn thông gió một đoạn thời gian mới thể ở, khi Từ Đông Thăng xổm ở cổng khu nhà quan sát, đại đa tiền, tùy ý thể thấy xe nhỏ.

 

Anh lòng tin lớn hơn giá nhà của khu nhà .

 

Về đến nhà, tìm chủ thầu, xây thêm nhà lên đến 8 tầng. Cứ như , công trình dự kiến kéo dài đến tháng giêng năm .

 

Cầu thang bộ xây ở giữa, mỗi bên ba gian phòng, trong nhà nhà vệ sinh nhỏ và nhà bếp nhỏ. Một gian phòng mười mấy mét vuông, nếu như dẫn theo con cái cùng ở, treo một tấm rèm ở giữa là , thể đặt hai cái giường.

 

Lúc Nguyên đán, vẫn còn thiếu một chút mới thể cất nóc, mà căn nhà ba tầng nhỏ của Lâm Hoành thành , hơn nữa trát vôi trắng xong.

 

Bố Lâm Mẹ Lâm xe lửa, một đường gió bụi mệt mỏi, con trai út đón từ nhà ga tới, lúc thấy căn nhà ba tầng , miệng cũng khép .

 

Lâm Hoành ở phía căn nhà, dang hai tay, vẻ mặt lộ hưng phấn, “Bố , căn nhà là của con! Con nhà ở thành phố !”

 

Bố Lâm ngay lập tức phản ứng , “Con lấy tiền ở ?”

 

Số tiền thuê của nó sớm đóng học phí cho bản , , nó cũng thể nhiều tiền như . Nhà ở thành phố đắt bao, nó một học sinh bản lĩnh lớn như ?!

 

Lâm Hoành chút chột , tránh ánh mắt, “Con mượn của chị và rể con.”

 

Trước đó nó mượn bốn ngàn, nợ nhiều lo, dứt khoát tiền xây nhà trang trí phía cũng đều mượn, thể sớm một chút dọn ở cũng .

 

Aiz, vài năm công cho chị .

 

Mẹ Lâm tức giận cực độ, trực tiếp tay véo tai , “Con gan lớn ?! Lại dám một tiếng mua nhà ở thành phố, tiền thì thôi , tiền con cũng dám mượn?! Con mượn bao nhiêu?”

 

“Oa—đau đau đau! Mẹ buông tay ! Con lớn như , đừng véo con.”

 

Không đề cập tới một chữ mượn bao nhiêu tiền, sợ bố tức đến ngất .

 

“Được , , tiền mượn cũng mượn , con cũng trả, đều việc cho chị con, đừng lo.”

 

“Con chính là theo chị và rể con, mới dám tay. Các xem căn nhà cao lớn bên cạnh đó, chính là bọn họ xây.”

 

Bố Lâm kinh ngạc, “Nhà Tam tỷ con xây nhà cao như ?”

 

đúng , bọn họ cho thuê, ăn bên càng ngày càng nhiều, chắc chắn lo cho thuê . Cho nên các đừng lo lắng sẽ thiệt.”

 

Mẹ Lâm , “Mua đất mua nhà chắc chắn sẽ thiệt, chúng sớm , nhưng là con thể ở thành phố bao lâu? Số tiền tiêu ở bên , ở trấn đều thể xây hai ba tòa nhà .”

 

Lâm Hoành cẩn thận mà lấy tay của già khỏi tai, xoa xoa cái tai đỏ bừng nóng bỏng, “Con về, chuyện với Tam tỷ con , con học xong , việc cho cô .”

 

“Vậy con học hành t.ử tế mới xứng đáng với Tam tỷ con.”

 

Bố Lâm thấy thông gia, qua.

 

“Ông Lâm, các tới , qua nhà Tam tỷ ?”

 

Bố Từ dính đầy bụi, hôm nay Nguyên Đán cũng ngừng việc, nhiều nhất là buổi chiều nghỉ nửa ngày.

 

“Chưa , thằng nhóc thối dụ qua xem nhà mới.”

 

Bố Lâm tuy cái sự lớn mật "tiền trảm hậu tấu" của thằng nhóc chọc tức, nhưng mà thể xây nhà lầu trong thành phố, thế nào nữa cũng là một việc vui lớn.

 

Bố Từ đến gần, rộ lên, “Đi , dẫn cùng xem, căn nhà mới vẫn là trông coi xây lên đấy! Vị trí chọn thật tệ, đối diện chính là chợ nông sản lớn nhất và cũng là duy nhất trong thành phố...”

 

Bố Từ ở bên vài tháng, tự thấy quen thuộc với thành phố.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-376-dung-tin-vao-loi-moi-gioi.html.]

 

Lâm Hoành giống như cô vợ nhỏ theo phía , ôm lấy vai , “Mẹ đừng giận nữa, con bảo qua đây, chính là để truyền truyền niềm vui. Con nhà trong thành phố !”

 

Trong lòng nó chính là vui vẻ!

 

“Sau bất kể là bố cả, hai qua đây, cũng bao giờ cần nhà chị ba nữa, đều thể qua đây ở. Phòng thể ở tổng cộng sáu gian đấy!”

 

Vào trong nhà, thấy căn nhà như , sắc mặt Mẹ Lâm cuối cùng cũng nở nụ .

 

Ánh sáng thông suốt, chỗ nào cũng , chính là vẻ quá trống trải, chẳng gì cả.

 

Lâm Hoành hì hì , “Sau con từ từ kiếm tiền, mua vài bộ bàn ghế cùng với khung giường lắp thì sẽ trống nữa.”

 

Bố Lâm nhịn , một cái tát đ.á.n.h gáy nó.

 

“Nhà tự , còn hai chiếc xe ba bánh, xong vận qua đây là , còn tốn tiền mua, nhiều như hai ba trăm tệ cũng đủ! Cái đồ phá gia chi t.ử nhà mày chỉ tiêu xài hoang phí!”

 

Lâm Hoành phục cũng nín.

 

Thế nhưng từ chỗ xa xôi vận qua đây, tiền xăng dầu cũng đủ một bình , tiết kiệm chỗ nào chứ? Chi bằng trạm thu mua phế liệu tìm đồ cũ...

 

Từ lầu một đến lầu ba, Bố Lâm Mẹ Lâm tươi như hoa.

 

Lâm Tuệ ở nhà đợi mãi thấy, bèn qua đây giục họ về nhà, cơm nước chuẩn xong từ sớm, chỉ chờ xuống nồi.

 

“Ông ngoại bà ngoại!”

 

Bố Lâm Mẹ Lâm ba đứa trẻ, thật sự hoảng hốt, lớn nhanh như thổi quả sai, thoáng cái dường như lớn thành những đứa trẻ lớn .

 

Hôm nay là Nguyên Đán, hơn nữa nhà mới đại hỉ, Từ Đông Thăng cùng hai bố uống vài chén, Lâm Hoành uống, nhưng ngày hôm còn học, chỉ thể nhấp một ngụm nhỏ cho đỡ thèm.

 

Buổi tối ăn cơm xong, Từ Đông Thăng đưa bố về ký túc xá bên .

 

Mẹ Lâm kéo Lâm Tuệ chuyện riêng.

 

oán trách, “Em trai con mượn con nhiều tiền như , con cũng với nhà một tiếng?”

 

Lâm Tuệ , “Chuyện của em trai con trong lòng tính toán, với bố đừng lo lắng. Sau nghiệp ngoài thì công cho trả nợ, đỡ cho nó an phận chạy lung tung.”

 

Mẹ Lâm nghĩ nghĩ cũng đúng, thằng nhóc quá hiếu động, chỉ thể để chị nó đè xuống. “Thế Đông Thăng, bố chồng con ý kiến gì ?”

 

“Không .” Cô dừng một chút, “Cho dù , với thì cứ coi như . Số tiền trả, cũng ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng , đáng ngại .”

 

Lâm Tuệ luôn luôn độc lập quen , Mẹ Lâm cũng nên gì, dứt khoát quản nữa.

 

, thời gian qua tìm đề nghị chuyện cưới hỏi của em trai con.”

 

Lâm Tuệ nhíu mày, “Không cần gấp ? Mẹ bây giờ vài đứa cháu trai cháu gái , cũng lo hiếu thuận.”

 

chính là cảm thấy cô nương điều kiện còn tệ, lập tức từ chối, con thử xem. Nhà cô nương là thôn bên cạnh chúng , trong nhà phía một trai, phía một đôi em trai em gái. Cô năm nay 20 tuổi, cũng học xong tiểu học. Hai năm nay vẫn ở nhà giúp đỡ, bà mối việc chịu khó.”

 

Lâm Tuệ , cảm thấy còn tệ, “Học xong tiểu học ở chỗ chúng hẳn là săn đón, thể cho con gái học, bố trong nhà hẳn cũng thương yêu, đến bây giờ mới chuyện cưới hỏi?”

 

Ở thôn bọn họ, cô nương mười lăm mười sáu tuổi nên tìm xem mặt . Cho dù là hiện tại cuộc sống hơn, sự kêu gọi của lãnh đạo về kết hôn muộn sinh con muộn, nhưng vượt qua mười tám tuổi mới tìm cũng cực ít.

 

Mẹ Lâm thấy vấn đề gì, bà : “Có thể giống chúng thôi, giữ con gái ở nhà lâu thêm hai năm.”

 

Hồi đó Lâm Tuệ cũng 20 tuổi mới lấy chồng.

 

Lâm Tuệ vẫn thấy trong lòng khó chịu, miệng bà mối là quỷ lừa , tin bà mối còn bằng tin lợn nái thể trèo cây.

 

“Mẹ với bố vẫn nên tìm thêm hỏi thăm tình hình, đừng quá nhanh đồng ý.”

 

Mẹ Lâm gật đầu, “Mẹ , bây giờ cũng thời đại hôn nhân sắp đặt, còn hỏi ý kiến em trai con nữa.”

 

Bên nhà mới vẫn thể ở, bố Lâm liền ở đây một đêm. Sáng hôm , Lâm Tuệ dẫn bố đến cửa hàng lấy vài bộ quần áo giày dép, trung tâm thương mại dạo một vòng.

 

Hai ông bà tiết kiệm quen , thấy cái gì cũng thấy đắt, sống c.h.ế.t chịu mua, Lâm Tuệ đành thôi.

 

 

--------------------

 

 

Loading...