Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 441: Một mẻ câu được hai anh em
Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:10:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Quốc Cường cảm nhận sát ý mãnh liệt đến từ ruột, theo bản năng rụt cổ một chút.
"Cô gái chuyên câu hai em tụi con đấy chứ?" Từ Đông Thăng sờ cằm, trúng tim đen.
"Không, thể nào?" Từ Quốc Hoa trừng lớn mắt, thể tin .
Lâm Tuệ: "Hai đứa một tuần gặp mấy ? Đều là gặp lúc nào?"
"Một tuần gặp ba bốn , đều là lúc tụi con tan ca về nhà thì gặp."
Từ Quốc Cường gật đầu, cũng là tình huống giống .
"Thời gian của bán hàng rong là cố định, giờ tan tầm ăn hơn mới đúng, cô còn đang dạo lúc đó?"
Lâm Tuệ cảm thấy đáng tin lắm, gì chuyện cả hai em đều ném cành ô liu? Ai thì mắc câu ?
Mấy càng phân tích càng thấy lý.
Bố Từ: "Nếu thật sự thích các con, cố ý bày trò cũng , nhưng xen giữa hai em các con, thì thích hợp ."
Đến cả ông nội cũng như , Từ Quốc Hoa đau lòng, ủ rũ cụp đầu, "Con ..."
Anh là hiểu chuyện.
Chị dâu Từ cũng thấy lòng nguội lạnh, thật vất vả mới thấy bóng dáng con dâu, kết quả rời xa cô .
Buổi tối, hai em cùng về ký túc xá, nữa gặp Tần Phương ở cầu thang.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy hoa nhỏ nền vàng, cả thướt tha duyên dáng, mím môi , "Anh Quốc Hoa, Quốc Cường, giờ hai mới về ?"
Hai em ngẩng đầu liếc mắt một cái, nhanh chóng cúi đầu xuống, "Ừm."
Vừa lách định về phòng.
Tần Phương nhận , đợi hai đến gần, cô đột nhiên đưa tay kéo lấy cánh tay Từ Quốc Hoa, dáng vẻ mật, "Anh Quốc Hoa, chút chuyện với ."
Nhìn bóng lưng em họ chạy trối c.h.ế.t, Từ Quốc Hoa âm thầm c.ắ.n răng, , tim đập thình thịch, trời đất nhưng cô , "Chuyện, chuyện gì?"
Tần Phương dịu dàng, "Anh Quốc Hoa ? Sao hôm nay ?"
Trước hôm nay, Từ Quốc Hoa chắc chắn sẽ vui nở hoa trong lòng, nhưng bây giờ, cứ cảm thấy đối phương giống như một con rắn bông cải nhả tơ.
Ngay lúc đáp lời thế nào, thì tới.
Anh nghiêng tránh đường.
"Anh Quốc Hoa, đang gì ở đây ?"
Từ Quốc Hoa ngẩng đầu, mắt sáng ngời, "Thục Tú, lâu gặp em, em xong ?"
Tranh thủ lúc tránh đường, Tần Phương buông tay , còn thì kéo cổ tay Hoàng Thục Tú lên lầu, "Dạo em bận gì thế? Lâu gặp."
Hoàng Thục Tú một khuôn mặt khó hiểu, chẳng thời gian mới gặp mặt ?
Tần Phương bỏ mặc một bên, bóng lưng hai , thu nụ , vẻ mặt khó coi, đây là ý gì?
Từ Quốc Hoa một mạch đưa Hoàng Thục Tú lên đến tầng năm, cửa phòng cô .
Hoàng Thục Tú năm nay nghiệp cao đẳng, đến ở nhà rể nữa, đề nghị tự thuê nhà bên ngoài. Hoàng Thục Hoa yên tâm, dứt khoát thuê luôn căn nhà của nhà Lâm Tuệ cho em , hai nhà ở ngay sát vách, chuyện gì còn thể giúp đỡ lẫn một chút.
Cô gỡ cánh tay khỏi tay Từ Quốc Hoa.
Từ Quốc Hoa mới phản ứng kịp là cứ nắm tay , "Tô, xin ."
"Không ."
Hai đối mặt chút ngượng ngùng.
Hoàng Thục Tú lấy chìa khóa mở cửa, "Anh Quốc Hoa uống chén nước ."
Từ Quốc Hoa lo lắng Tần Phương vẫn còn chặn ở cầu thang, nên thuận thế phòng.
Căn phòng bố cục giống hệt phòng của bọn họ, liếc mắt một cái thấy giường và bàn ghế, là một căn phòng nhỏ. phòng con gái thì sạch sẽ ấm cúng hơn, giống phòng của họ, vớ bẩn bay tứ tung.
Đây là đầu tiên Từ Quốc Hoa ở riêng với Hoàng Thục Tú, để giảm bớt ngượng ngùng, chủ động nhắc đến, "Ngại quá, nãy..."
Hoàng Thục Tú rót nước cho , dùng chiếc cốc men của chính , rửa sạch.
"Không , hiểu mà."
Chắc là chút thoải mái với cô gái , chỉ là hai quen, cô tiện hỏi quá kỹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-441-mot-me-cau-duoc-hai-anh-em.html.]
Không khí bỗng chốc yên lặng, họ bắt đầu tìm chuyện để .
"Em nghiệp xong phân công công việc ?"
"Có chứ, nhưng thích nhà máy. Trước đây chị mua cho một cái tiệm nhỏ, bây giờ lấy định tự kinh doanh nhỏ, khá tự do, kiếm cũng nhiều."
Cô nhanh chóng kiếm tiền, để chị gái ở nhà chồng thể ngẩng cao đầu hơn.
Từ Quốc Hoa thẳng cô, "Tốt lắm, bất quá cô một sẽ vất vả."
"Cũng , chỉ cần kiếm tiền, thì tính là vất vả. Các công ở tiệm, ngày nào cũng cũng vất vả mà."
"Hì hì, cũng thấy thế, mỗi tháng đến lúc phát tiền lương, liền cảm thấy vất vả đều đáng giá."
Hai càng trò chuyện càng nhập tâm, bất tri bất giác trời tối.
Lúc Hoàng Thục Tú tiễn cửa, còn đùa, "Có cần đưa xuống ?"
Cô , Từ Quốc Hoa chút ngượng ngùng, ánh mắt , "Cái cần . Ở một , cô nhớ khóa cửa cẩn thận."
"Được."
Từ Quốc Hoa thấy tiếng khóa cửa mới xuống lầu, dọc theo đường gặp Tần Phương đột nhiên toát , tâm trạng đều trở nên vui vẻ, bước chân nhón lên .
Đến cửa phòng , đẩy cửa, thế mà đẩy , đành bắt đầu gõ.
"Ai?"
"Anh trai !"
Từ Quốc Cường lúc mới mở cửa.
Từ Quốc Hoa đá một cước m.ô.n.g , "Cái thứ nghĩa khí! Thế mà bỏ mặc một chạy mất!"
Ai ngờ mếu máo đáp: "Thà ở cùng còn hơn, Tần Phương mới qua gõ cửa, mời ăn cơm."
Lúc Từ Quốc Hoa chọc , nhớ nổi bộ dạng t.h.ả.m hại sai biệt của nãy.
"Cái đồ nhát gan nhà , thèm để ý là ! Cậu là đàn ông cô là phụ nữ, ai chiếm tiện nghi của ai chứ?"
Từ Quốc Cường trừng mắt : "Thế là sợ cô chiếm tiện nghi ?"
Hai , hình như cũng đúng.
"Thôi bỏ , cứ tránh mặt cô một chút. Cô hẳn là thể hiểu ý gì." Cùng ở chung một tòa nhà, nhất vẫn là đừng xé rách mặt.
Từ Quốc Cường đột nhiên ý thức phù hợp, "Không đúng nha, nãy ? Lâu như trở về, còn tưởng cô quấn lấy chứ."
Từ Quốc Hoa nhiều lời, "Tránh mới trở về."
"Ồ."
Ngày hôm , hai đều tự tới các tiệm ăn khác việc.
Buổi chiều, Từ Quốc Hoa đang bận rộn trong tiệm, tới mặt .
"Anh Quốc Hoa."
Từ Quốc Hoa bây giờ thấy giọng liền nổi da gà, ngượng ngùng , "Chào cô, xin hỏi cô dùng gì?"
Thần sắc Tần Phương đổi, vẫn là nụ dịu dàng như , khi gọi món xong liền ở trong tiệm ăn, thỉnh thoảng liếc mắt một cái Từ Quốc Hoa.
Những khác trong tiệm đẩy vai , trêu chọc, "Tiểu t.ử nhà ánh mắt tệ nha, tìm đối tượng như ?"
Từ Quốc Hoa lập tức chính nghĩa phản bác, "Không đối tượng, các đừng truyền lung tung, ảnh hưởng thanh danh ."
"Xì, ai mà tin chứ. Người còn đang đưa tình với kìa, còn mau hẹn hò, chờ gì nữa?"
"Đi , lúc đừng tán gẫu, bằng với quản lý trừ tiền các !"
Tần Phương vẫn cứ lề mề, ăn no trong tiệm cũng . Từ Quốc Hoa liền lấy cớ bận rộn chạy nhà bếp phía giúp đỡ, cho cô cơ hội chuyện, mãi đến khi mới .
Thở dài một , " mới là đồ nhát gan chứ, một tiểu cô nương cũng sợ."
Anh chính là nên từ chối thế nào mới thấy khổ não, cũng rõ là thích, tiện trở mặt, chỉ thể tận khả năng lơ thôi.
Sau khi tan ca, đường Từ Quốc Hoa về nhà, từ đằng xa thấy Tần Phương , lập tức , chạy về một hướng khác.
--------------------