Thập Niên 80: Cải Tạo Chồng Lười Biếng, Bắt Đầu Dưỡng Lão Từ 20 Tuổi - Chương 507: Lão Đại Trở Về

Cập nhật lúc: 2025-12-15 17:13:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Anh vội vàng ngậm miệng, đặt quần áo lên ghế sô pha, ngoan ngoãn ăn cơm.

 

Lâm Tuệ gắp cho một miếng thịt, "Đừng để ý đến bố cháu, ông đến tuổi mãn kinh ."

 

Liên Kình gọi điện về nhà, hôm nay ở nhà họ Từ ăn cơm. Anh ngạc nhiên chú Từ một cái, định cần đưa bố bệnh viện kê ít t.h.u.ố.c , nhưng thấy dì Lâm vẻ bận tâm, thôi.

 

Đừng lỡ tay đắc tội với bố vợ tương lai...

 

Từ Đông Thăng ở Kinh Thị một tuần, khi quấn quýt với vợ đủ thì về quê.

 

Trước khi về, còn lén lút nhét tiền hối lộ cho hai em, bảo họ trông chừng , đừng để Lão Vương nhà bên lừa mất.

 

Phì! Cái thằng nhóc đó lấm la lấm lét, ý .

 

Lâm Tuệ chuyện liền nhéo tai la lên: "Anh nghĩ là tiên nữ chắc?! Người là một ông trùm kim cương, thèm đến bao nhiêu tiểu thư khuê các, câu dẫn một phụ nữ trung niên đẻ ba đứa con như ? Anh não hả!"

 

nghi ngờ dạo học theo chồng xem mấy bộ phim tình cảm sướt mướt , đầu óc nghĩ cái gì nữa...

 

Từ Đông Thăng mắng một trận, nhưng vẫn tự sắp xếp công việc.

 

thế nào cũng thấy hai em đáng tin, vẫn tự theo dõi, thỉnh thoảng xuất hiện quanh vợ, để khác hoa chủ!

 

Thế là về họp hành dài với Chu Chính, từ đó về , bắt đầu cuộc sống bay bay về giữa hai nơi, đảm bảo mỗi tháng ít nhất nửa tháng ở Kinh Thị.

 

Lâm Tuệ khâm phục , "Hèn chi vài đàn ông thể nuôi một gia đình ở một nơi khác, hóa là do năng lượng quá dồi dào! Cứ như là phân thuật ."

 

Từ Đông Thăng lườm cô một cái, khen thì khen , cái gì thế , tưởng thật sự ý đồ khác.

 

"Bố ?"

 

"Nói gì , bây giờ họ ngày nào cũng cùng một đám ông cụ bà cụ quảng trường đài, nhảy thể d.ụ.c nhịp điệu, còn năng động hơn cả trẻ, căn bản là rảnh mà lo cho ."

 

Hai cụ còn con trai, cháu trai, cháu gái ở trong thành phố, thỉnh thoảng qua thăm, lo chăm sóc.

 

Người mệt là , bản còn ý kiến gì, Lâm Tuệ cũng sẽ phản đối.

 

ở đó, Lâm Tuệ càng thêm nhàn rỗi tự tại, trồng hoa trồng cỏ, dạo phố, tâm trạng , dưỡng nhan cũng , cả trông khác gì hồi ba mươi tuổi.

 

Mùa hè năm 2002, khi Từ Quốc Tranh xuất ngũ trở về, thấy trạng thái của , suýt chút nữa dám nhận .

 

Anh trường khôi phục học bạ, nhập học lớp sinh viên năm hai khóa mới.

 

Cũng trong năm đó, Lý Linh thi đỗ thành công chuyên ngành pháp y của trường đại học .

 

Mùa thu nhập học, sức khỏe của Trương Bà xa , Lý Khải Thành bận trăm công nghìn việc vẫn dành thời gian, cùng Lương Thanh vượt ngàn dặm đưa con đến trường.

 

Vừa khỏi sân bay thấy Lâm Tuệ và con trai lớn của cô đang dựa xe chuyện.

 

Lý Khải Thành bước nhanh tới, vỗ vai , lâu gặp đại đồ , mặt đen , tóc cũng ngắn, nhưng càng thêm tinh thần.

 

"Sư phụ, sư nương, Tiểu Linh."

 

Từ Quốc Tranh cũng vui vẻ, nhận lấy hành lý của mấy , bỏ cốp xe.

 

"Dì Lâm."

 

Cô bé lớn thêm một chút, Lâm Tuệ , "Đi nào, về nhà dì Lâm, chị Lâm Tích cũng đang ở nhà đợi cháu đấy."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-cai-tao-chong-luoi-bieng-bat-dau-duong-lao-tu-20-tuoi/chuong-507-lao-dai-tro-ve.html.]

"Vâng ạ!"

 

Lý Linh đặc biệt thích chị Lâm Tích, dịu dàng xinh .

 

Trên đường về là Lâm Tuệ lái xe, Từ Quốc Tranh ghế phụ. Không còn cách nào khác, mới về, quen đường ở đây bằng .

 

Lương Thanh Lâm Tuệ mua một căn Tứ Hợp Viện ở Kinh Thị, nhưng nó lớn đến mức nào, tận mắt chứng kiến.

 

"Trời ơi, thích nhà cô quá mất, cái hành lang , tường đá còn khắc hoa, ngói xanh tường trắng, quá chừng!"

 

Lâm Tuệ , "Thích thì mua một căn ở đây luôn ."

 

Lương Thanh lắc đầu, nhà ở Kinh thị ai cũng mua nổi. Cho dù mua nổi, cô cũng nỡ đem hết tiền tiết kiệm bao năm qua đập một căn nhà cũng cũng chẳng , chi bằng để tiền cho con gái.

 

Lý Khải Thành kéo đồ hỏi han tình hình học tập khi xuất ngũ, Lâm Tuệ dẫn hai con thăm quan sân vườn, đó bảo Lâm Tích đưa Lý Linh đến phòng của cô .

 

"Đây là phòng chuẩn riêng cho cháu, tuy cháu ở ký túc xá, nhưng những dịp lễ Tết cuối tuần đều thể về nhà ở."

 

Lâm Tuệ cũng bảo cô đừng khách sáo, đây Từ Quốc Tranh cũng đến nhà thầy ở, hai gia đình thiết như nhà .

 

Lý Linh thấy gật đầu, bèn đồng ý.

 

Lương Thanh lúc mới yên tâm. Nhà họ chỉ mỗi cô con gái bảo bối , từng rời nhà, đột nhiên đến nơi xa xôi thế học, lạ nước lạ cái, chăm sóc đương nhiên là vạn phần.

 

Có khách đến, Anh Tỷ một bàn đầy ắp thức ăn.

 

Trên bàn ăn, Lý Khải Thành thấy Lão Nhị (Từ Quốc Vinh), hiểu nhớ đến chuyện đây từng la cà ở quán bar, bèn dặn dò cố gắng ít .

 

Sao cách lâu như nhắc đến chuyện ! Từ Quốc Vinh kêu oan, cẩn thận , "Con chỉ một thôi! Không la cà!"

 

Từ Đông Thăng "Hừ!" một tiếng, "Nếu mày còn dám , tao sẽ đ.á.n.h gãy chân mày!"

 

Từ Quốc Tranh liếc Lão Nhị, "Để đánh."

 

Lý Khải Thành liền : "Các cháu đừng xem thường, đặc biệt là Lý Linh, chú cháu gan , Quốc Tranh, cháu trông chừng cô , để cô giao du lung tung với những bạn !"

 

Còn gọi đích danh , Lý Linh: "Vâng."

 

"Con ạ, Sư phụ."

 

Ông tiếp: "Chú trẻ các cháu đều thích chơi bời, nhưng các tụ điểm giải trí bây giờ quản lý quy củ, trong đó lừa đảo giăng bẫy quá nhiều, cho dù là lão làng, nhắm tới giăng bẫy thì chạy cũng thoát ."

 

Ông thấy quá nhiều vụ án thực tế, thậm chí ít bắt tay ông , vì kể vài vụ án thực tế sẽ lay động lòng hơn là những lời giáo huấn khô khan.

 

Từ Quốc Vinh cúi đầu lẳng lặng ăn cơm, cơm trong miệng nhai đến nát bấy.

 

Học kỳ , Hà Vĩnh và vẫn tiếp tục hát kiếm tiền trong quán bar, hình như còn tích lũy ít fan, danh tiếng cũng nổi lên, nhưng họ trượt vài môn thi ở trường, nếu thể thi đậu trong năm nay thì sẽ lấy bằng nghiệp.

 

hai đó dường như chẳng hề bận tâm.

 

Nghe bây giờ mỗi tháng họ kiếm hơn vạn tệ, tiêu tiền phóng khoáng, tính cách cũng đổi nhiều, thích hút t.h.u.ố.c uống rượu, chuyện thì đầy tự phụ. So với hai năm , họ cứ như thể là hai khác .

 

Họ còn cùng một con đường nữa...

 

Từ Quốc Vinh hiểu rõ, lời về việc môi trường ảnh hưởng đến con , chứng minh đầy đủ khoảnh khắc , hơn nữa sự đổi đó diễn từng chút một ngay mắt , điều còn sâu sắc hơn bất cứ điều gì khác.

 

--------------------

 

 

Loading...