Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thập Niên 80: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ - 1037

Cập nhật lúc: 2025-03-15 14:50:45
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời lập tức tác dụng.

Ai cũng giữ thể diện, chẳng ai xem là kẻ vô ý thức.

Dưới sự sắp xếp của Lục Phi, đám đông bắt đầu trật tự hơn, tự giác xếp hàng ngay ngắn.

Cửa tiệm vốn nhỏ, chỉ rộng hơn trăm mét vuông. Một bên bán vải, một bên nhận may đo quần áo.

Giờ đây, hàng xếp dài tận ngoài cửa. May mà hôm nay trời nắng , gió, bên ngoài còn thấy ấm hơn trong nhà.

Những xếp hàng chờ thử kem ai than phiền, nhưng cảnh tượng khiến đường hiếu kỳ.

Thấy một tiệm bán vải mà hàng dài chờ, ai cũng tò mò hỏi thăm.

Khi ở đây đang cho thử kem trị cước miễn phí, ít liền nhập hàng.

Sợ ảnh hưởng đến công việc của trai và chị dâu, Vương Tuệ Lan dời sang một góc tiệm, bôi kem cho khách, trông chừng giỏ hàng.

Mộng Vân Thường

Những thử xong thì ở xem vải, kẻ thì mua vài thước, thì đo may quần áo.

Từ Bình An bận tối mắt tối mũi, nào là cắt vải, nào là xé vải, lúc nào ngơi tay.

Cửa tiệm vốn chỉ mười mấy khách, giờ đây chật kín .

Vương Tuệ Lan bôi kem kinh ngạc: "Sao đông nhỉ?"

sang với Lục Phi: "Anh ngoài xem thử, chuyện gì mà đông thế?"

Lục Phi bước cửa, cảnh tượng mắt khiến sững sờ.

Hàng kéo dài mãi tận cuối phố.

Một niềm vui dâng trào trong lòng .

Người thử càng đông, khả năng bán kem càng lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1037.html.]

Danh tiếng lan xa, chẳng cần lo kem trị cước mua nữa!

"Để cho, em nghỉ một lát." Lục Phi cầm lấy hộp kem từ tay Vương Tuệ Lan.

Cô ngơ ngác: "Có chuyện gì ?"

"Em mà xem."

Vương Tuệ Lan bước cửa, hàng dài nối tiếp mà sững sờ, há hốc miệng: "Sao đông thế ? Chẳng lẽ ai cũng cước tay cước chân ?"

Sau phút ngỡ ngàng, niềm vui ập đến. Tiếc rằng hôm nay Chiêu Chiêu mặt. Nếu cô thấy cảnh tượng , chắc chắn cũng sẽ vui mừng kém.

Vào trong tiệm, Vương Tuệ Lan càng bất ngờ hơn. Trước quầy của trai, khách chen chúc chọn vải. Máy may của chị dâu cũng đông nghịt . Quần áo may sẵn treo ở phía vơi trông thấy.

Lúc , một thử kem xong cảm nhận hiệu quả rõ rệt, liền tiến đến hỏi mua hai hũ.

Thấy , những khách thử kem ban đầu cũng lượt bước lên. Ai cũng ngạc nhiên vì công dụng nhanh chóng, thế là thi mua.

Hầu như ai cũng lấy hai hũ một .

Chẳng mấy chốc, giỏ kem vốn đầy ắp chỉ còn một nửa. Nhìn kem trong giỏ ngày một vơi, những còn lưỡng lự cũng lập tức rút tiền mua ngay.

Không bao lâu , giỏ kem trống trơn. Những khách đến muộn đành tiếc nuối.

"Hôm nay bán hết . ai mua vẫn thể thử miễn phí. Nếu thấy hiệu quả, trưa mai , đúng 12 giờ chúng sẽ nhập thêm hàng."

Nghe , những mua cũng ầm ĩ.

Lục Phi bận rộn đến mức hai cánh tay rã rời. Chớp mắt hai tiếng trôi qua. Anh cảm giác như cả thành phố đổ về đây, thật khó tin.

Khi lọ kem cuối cùng dùng hết, đám đông cũng dần rời .

Từ Bình An vui đến mức miệng ngậm .

"Hôm nay đúng là một ngày quá tuyệt vời! Doanh thu ít nhất cũng gấp bốn bình thường."

"Còn hơn thế nữa! Anh xem, cả những bộ quần áo treo mẫu cũng bán sạch . Đơn đặt hàng cũng nhận ít. Năm nay chắc chắn là năm đại thắng! Tuệ Lan, chị sẽ dọn riêng một góc tiệm để em chuyên bán thuốc trị cước. Chúng hợp tác, cùng lợi nhé, ha ha ha!"

Loading...